Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2022

Vẫn một Xuân nồng - Thơ Bửu Truyền

 

Mùa xuân nào anh chưng cánh mai vàng

Treo lủng lẳng nhiều thiệp hồng nho nhỏ

Mừng năm mới trao em tràn pháo đỏ

Bao lì xì nhuộm thắm tuổi hoa niên.

 

Cảm ơn thầm long lanh ánh mắt nhìn

Vê vạt áo, em ngại ngùng quay mặt

Anh cảm nhận tình mình ngọt vị mật

Chảy trên hoa, đọng trên đọt tầm xuân.

 

Gió chuyển mùa, con nước lớn nước ròng

Pháo đã nổ, em theo chồng về xứ lạ

Thuyền rời bến, anh "linh hồn tượng đá"!

Bìm bịp kêu sóng cả ngập vào lòng!

 

Cánh mai rơi hay nước mắt rưng rưng

Vị cay đắng nát tan từng xác pháo

Nỗi đau đớn mơn man theo tà áo

Để bên ai, em còn nhớ tình ai!?

 

Bên này sông anh nhặt lại hoa mai

Kết từng cánh gọi tên người yêu quý

Nghe hơi ấm xua tan đông buốt giá

Em tựa vai thỏ thẻ... Xuân đã về!

 

Anh nằm mơ hay giấc mộng... trong mơ?

Là thật! Lời nguyền vẫn thề như trước

Dẫu sóng dập, gió vùi giữ tròn ước

Dẫu chân mềm, không lạc bước đâu anh!

 

Dầu phải qua ba tiết hạ, thu, đông

Về bên nhau vẫn ấm vẫn nồng tình... Xuân!

 

Bửu Truyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét