Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Bọn mình lâu lắm mới gặp nhau,
Thằng khung trời lạ thằng lướt sóng,
Riêng tao xông xáo tận tuyến đầu.
Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Quê mình khói lửa đã bao lâu?
Lỡ sinh làm kiếp trai thời loạn,
Gánh nợ giang sơn phải vướng vào.
Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Nhớ quân trường cũ mình có nhau,
Những đêm ứng chiến Tăng nhơn Phú,
Nhìn hỏa châu nhớ mối tình đầu.
Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Mừng mày vừa thoát trận Hạ Lào,
Tao cũng vừa ra từ An Lộc,
Tử sinh tựa một giấc chiêm bao.
Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Bạn bè còn lại được bao nhiêu?
Thằng còn thằng mất nào ai biết,
Chỉ thấy tên trên mục phân ưu!
Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Ngày mai nào biết được ra sao?
Tổ quốc ghi ơn trên nấm mộ,
Hay thân vùi dập giữa chiến hào?
Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Ngày mai mình lại chia tay nhau,
Thằng tung cánh sắt vào lửa đạn,
Thằng về làm bạn với hải âu.
...............................................
Uống cạn ly này rồi ly nữa ,
Nửa đời mình mới gặp lại nhau,
Mừng nhau sao thấy buồn trong mắt!
Chợt thấy ta như những thưở nào.
Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Quê hương bỏ lại một niềm đau,
Giấc mộng năm xưa đành khép lại,
Chuyện mình như một giấc chiêm bao.
Ngọc Trân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét