Giọt Lệ Ngày Vu Lan
Mẹ ơi! xa cách nghìn trùng
Bây giờ nhớ mẹ mịt mùng khơi xa
Trời cao ở tận thiên hà
Khói nhang mộ địa bãi tha ma buồn.
Vu Lan mắt lệ khơi nguồn
Con ngồi ngơ ngẩn mưa luồn trong tim
Ngoài kia trời đất lặng im
Khói hương lan toả nhận chìm bóng ai.
Mẹ ơi! Sương khói sớm mai
Con quỳ khóc Mẹ chia hai nỗi sầu
Thương Cha, thương Mẹ công đầu
Áo cơm tần tảo bể dâu một đời.
Giọt lệ khóc ánh sao rơi
Nén nhang vái lạy nghẹn lời khóc thương
Trời cao cách biệt âm dương
Đời người một kiếp vô thường cõi không.
Trần gian trải rộng mênh mông
Bao la hùng vĩ cũng không bằng Mẹ
Mẹ là bà tiên thỏ thẻ
Tuổi thơ con đã lắng nghe mẹ hiền.
Mẹ xoa dịu bao muộn phiền
Đời con khôn lớn hồn nhiên vui đùa
Ngày xưa đan áo thêu thùa
Tấm khăn quàng cổ mẹ vừa đan xong.
Niềm vui hớn hở chờ mong
Mẹ cho con cả tấm lòng yêu thương
Mẹ lo trăm mối đoạn trường
Lao xao lá rụng bụi đường gian nan.
Đất trời mưa gió mây ngàn
Một ngày khóc mẹ đôi hàng lệ rơi
Vu Lan nhớ mẹ trên trời
Nhìn theo bóng hạc xa vời mây xanh.
Tế Luân
Ngày Vu Lan nhớ Mẹ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét