Thứ Ba, 30 tháng 8, 2022

DẤU PHÀM - Thơ Vu Sơn

 


nhanh lên em ! tim không chờ được nữa
ngọn lửa tình sắp bùng cháy trên môi
tiếng khuya đi chừng như qúa lâu rồi 
men da thịt…  phải hồn ma  đánh thức?
em im lặng… mà cuồng si sáng rực
ngôn ngữ nào miệng lưỡI thốt không ra?
hớp hồn ta… một bóng dáng đàn bà…
phiên cám dỗ mắt căng từng sợi máu
tay bạch tuột mê loàng thêm nhanh nhảu
trăng hoang đường nhập vẽ nét lưu ly 
vết son môI tan say đắm diệu kỳ 
ta ngấu nghiến như một loàI dã thú
em là hoa hay hồn hoa thủy vũ?
mà mát tràn như dòng nước đêm xuân…
ta mê man trong vũng tóc khiết thuần
sắc thiên cổ…  tượng thần amunet?
nhạc du dương hay hoang đường rộn nét?
để thiên hà huyền ảo  giữa thụy miên…
thời gian yêu... ừ có lẽ ... vô biên ! 
nên lưu luyến hương trầm in vóc dáng 
đêm còn mật ôm dài thêm cung quảng
thèm tay ngà và khao khát môi hôn
thành thịt da nóng bỏng đốt nửa hồn
say ngây ngất dải yếm đào… bật hở
lần mê đắm dấu phàm tràn hơi thở
ngực vô cùng! may lạc cõi trần ai…
mắt xanh trong hẹn chi nẻo chương đài?
tay gối mỏi… tình thiên thu hằn phiến...   
ngước nhìn em… ngọt ngào lời ca biển
má ửng hồng mi khép… chút lặng thinh

vu sơn  😊

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét