Thứ Tư, 17 tháng 8, 2022

Chờ Con - Thơ Như Nhiên - T T Tuệ

 

Dường như trời đã chớm thu
Thoảng nghe gió nhắn mùa Vu Lan về
Rưng rưng lá rụng bên hè
Nghiệp trần lưu chuyển người về nơi nao ..
Con xa cố quận thu nào
Mẹ hiền tấc dạ dạt dào nhớ thương..
Con như nước chảy quên nguồn
Tháng ngày trôi, Mẹ tuyết sương mái đầu.

Nắng chiều vàng ngọn cây cau
Đốt hương rồi Mẹ bấm đầu ngón tay..
Con chừ tựa cánh chim bay
Sau lưng mắt Mẹ tháng ngày dõi theo..
Bờ lau in bóng liêu xiêu
Đường trần con hỡi lãng phiêu chốn nào!

.. Chiều quê hương lúa ngạt ngào
Chỗ nằm con, mẹ vẫn vào viếng thăm.
Ba mươi, mùng một, ngày rằm
Từng đêm khấn nguyện âm thầm cho con
Đường công danh được vẹn toàn
'' Đá mềm chân cứng '', vuông tròn ước mơ..

- Mẹ xưa đi chợ con chờ
Chừ khôn lớn.. Mẹ từng giờ đợi con
Mây trời xuống ngủ đầu non
Ầu ơ.. tiếng Mẹ ai còn nhớ chăng..
Những lời khuyên bảo, dạy răn
Còn theo con vạn bước trần gieo neo?

Con ơi tuổi Mẹ đã chiều
Vẳng nghe trời đất nhủ điều trăm năm
Đôi khi dừng bước thăng trầm
Con về cho Mẹ được cầm đôi tay!
Một mai mẹ hóa thành mây
Muộn màng.. con ngắm một cây nhang, buồn..

Vu Lan.. thoảng lại hồi chuông
Giật mình, ngỡ tiếng vô thường vọng sang
Ai xuôi ngược.. buổi chiều tàn
Về mau, kẻo Mẹ ... hôn hoàng nắng thu..

Như Nhiên - T T Tuệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét