Gió Đông về, dã quỳ vàng phố núi
Sắt se lòng bao nỗi nhớ vây quanh
Đâu bụi đỏ, đâu rừng xưa trăm tuổi
Đâu suối xanh, đâu chim hót trên cành
.
Đợi Ta nhé, ơi quỳ vàng rực rỡ
Ta sẽ về ngắm lại hết đồi hoang
Có còn không những niềm vui dang dở
Phủ sương tan và nắng ấm thiên đàng
.
Mưa có đợi dẫu giọt rơi đọng lại
Trên môi em còn lời hứa quỳ vàng
Chút lãng mạn, mai Ta về ngậm ngải
Đi tìm trầm trên rừng cũ bạt ngàn
.
Núi thăm thẳm và đồi xưa độ lượng
Biết bao giờ thấy lại chốn bao dung
Đi về đâu biết lối nào: Trăm hướng
Che chở Ta giây phút phố lâm chung
Như Thương
Như Thương cám ơn nhà thơ Mạc Phương Đình ạ.
Trả lờiXóa