Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015

CHÙM THƠ Ý NGA

NẮNG TRONG NHƯ NGỌC


Thì thầm, tình tự điều chi
Mà hai người ấy đỏ y mặt trời?
Êm êm, nhè nhẹ từng lời
Nhìn xem! Hạnh phúc như thời hai mươi
Cây xanh như ngọc! Xanh ơi!
Trời xanh như lụa mịn, mời tình yêu
Họ ngồi suốt cả buổi chiều
Nói chi nhiều thế? Bao nhiêu ngọt ngào?./.

Á Nghi**6-3-2015


Á Nghi
xin phép và đa tạ Quý Tác Giả của những hình ảnh đã sưu tầm và chọn lọc cho trang thơ
 


NỤ CƯỜI CỦA NGÀY XƯA

Ai cười, vẫn nét mím môi
Cả ngày ai cứ lôi thôi nhớ hoài
Chưa từng thấy một nhíu mày
Ngày xưa! Ôi thuở hồn bày trên mây!
 
Ngày xưa: đi đó, đi đây
Luôn luôn sóng bước, tràn đầy yêu thương
Nhớ ơi! Dáng đứng cổng trường
Nhớ ơi là những chặng đường đón đưa
Ngày xưa chẳng ngại nắng, mưa
Bây giờ chút gió cũng ưa áo choàng./.

Á Nghi**6-3-2015



SAO MÀ NÓNG!

Trời mưa ướt áo lạnh ơi
Tại ai tán tỉnh mà trời nóng ran
Má hồng rực sắc khuyên can
Áo dài trắng, mỏng cũng than nóng kìa
Nóng người, nóng áo thế kia
Chớ khờ mở miệng, chỉ chia nụ cười

Cố chờ chút nữa nắng tươi
Lại khua guốc mộc, đường phơi phới về.
  Núp mưa, tà áo vân vê
Người ta khen -Mát đến mê mẩn hồn…
Trời mưa lộp độp chẳng ồn
Bằng người cứ mãi ôn tồn ngợi khen
Ôi chao người lạ làm quen
Khen, trời cũng phải phát ghen ai rồi!

Á Nghi, 6-3-2015




ANH CÒN NHỚ KHÔNG?


Anh ơi! Trái đất vẫn tròn!

Mình về thăm nhé, Sài Gòn năm xưa.
 

Nhớ Nhà tóc rụng dần thưa

Tuyết rơi lại nhớ nắng mưa đường mòn.

Nhớ chàng Kỵ Sĩ Trẻ Con,

Thương nàng Công Chúa Tí Hon lạ lùng.

 
Nhớ ơi là những thẹn thùng

Khi tà áo ướt ngượng ngùng che nhau

Dù to, gió lớn, mưa mau

Hai người chầm chậm làm giàu tình yêu

Còng lưng đạp chiếc xe nghèo

Lo công chúa ướt, bèo nhèo mất duyên

Chao theo đà chiếc xe nghiêng

Eo: không dám đụng, sợ quyền uy Cha.

 
Nhanh nhanh họ đạp hết ga

Chỉ riêng hai đứa tà tà… đong đưa

Nói cười, toàn chuyện dễ ưa

Chao ơi là nhớ! Mượt mà biết bao./.

Á Nghi**5-3-2015



HOA THÁNG HAI


-Hình như anh trẻ hẵn ra?

-Còn em rộn rã như hoa học trò!

-Hình như Núi nọ tò mò?

-Hình như Sông ấy trầm trồ hỏi thăm?

Ngày, như nhen nhúm trăm năm?

Đêm, như cả tháng trăng rằm mắt, môi…

Tại sao bối rối, bồi hồi?

Nhìn hoa, bướm, ổi… kỳ khôi cũng cười?

Tại sao lại nhớ một người?

Người dưng khác họ, xa vời, quen chi?

Tại sao nói, cứ thầm thì?

*

Thần Tình Ái hiện, chỉ huy hai người./.


Á Nghi**4-3-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét