Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

MỚI ĐÓ VỪA XUÂN,NAY LẠI XUÂN. - Thơ Hoài Hương


Mới đó vừa Xuân,nay lại Xuân,
Nước Nhược non Tiên thấy đã gần.
Chia nhau Tống cựu,Nghinh tân tửu,
Xuân đến quê người,Xuân hắt hiu.
 
Bằng hữu nơi đây,tuổi đã chiều,
Tóc xanh ai nấy ngả màu tiêu.
Xuân về Non Nước nhiều dâu bể,
Dù Xuân,nào dễ mấy ai vui?
 
Quê người đón Tết giữa sương rơi,
Tuyết trắng mênh mông phủ đất trời.
Chậu hoa quạnh quẽ,không muốn nở,
Bánh mứt trơ vơ,chẳng gọi mời.
 
Thêm một Xuân sầu trên xứ xa,
Lạnh buốt tâm can nỗi nhớ nhà.
Buồn chẳng mua hoa,không sắm Tết.
Ngậm ngùi,tha thiết nhớ thương Quê.

Phx.Hoài Hương.
 
 
NÀNG XUÂN ƠI HỠI NÀNG XUÂN

Nàng Xuân ơi hi nàng Xuân.
Nàng về thiên hạ rần rần chạy theo
Gạo châu,củi quế thang leo.
Người nghèo đôn đáo,quắt queo mặt mày,
Chạy xuôi chạy ngược  Đông Tây
Mong sao có chút mừng ngày Xuân sang.
Diã xôi,miếng thịt, bó nhang,
30 đón  rước họ hàng cõi xa.
Dám đâu mơ ước vịt gà,
Chỉ mong năm mới có quà cho con.
Giàu thời ăn Tết quanh năm,
Quà to lễ lớn đâu cần tiền mua.
Rượu,bia,Hoa,bánh ê hề.
Vợ,con năm mới phong bì đầy tay.
Kẻ nghèo ăn Tết 1 ngày,
Sáng Mồng 2 đã đi…cày kiếm cơm.
Cả năm tối mắt tắt đèn,
Cày cho đến lúc nưả đêm :Giao thưà.
Đón người khuất mặt trở về,
Mâm cơm thanh đạm mà nghe ngậm ngùi.
Đời nghèo Xuân có gì vui!
Năm cùng tháng tận nhìn nhau thêm buồn.
Nàng Xuân ơi hỡi Nàng Xuân,
Nàng về,kiếp khổ thêm phần đắng cay.
Mỗi năm.Xuân chì một ngày!!!
Mồng 2 lại phải lắt lay phận nghèo.

Hoài Hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét