Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

TỪ OSLO ĐẾN PARIS ĐỌC THƠ ĐỖ BÌNH - Thơ Nguyễn Hữu Nhật


(Thi Tập Buồn Viễn Xứ)

Con tốt xanh ?
Không !
Đỗ Bình thơ như người
Sống nặng tình nước non
Buồn Viễn Xứ tấm lòng son
Ánh gươm hào khí mãi còn loáng reo
Thơ con xót cảnh mẹ nghèo
Chồng xa nước mắt lăn theo vợ buồn
Khăn tang ..xé áo cuốn hồn
Đời oan khuất chết dạ cồn cào đau.
Thơ Đỗ Bình trước như sau
Thương từ chim sẻ chim sâu nữa người
Cắn môi ứa máu vẫn cười
Ngọn tre cong bật lên trời quê hương
Lòng mền yếu của yêu thương
Mạnh hơn sức vạn chiến trường tiến quân
Sương hiên hạt nhỏ xuống dần
Đá trơ mặt cứng lát sân cũng mòn
Thơ Đỗ Bình giòng suối con
Thành sông ra biển nhớ nguồn s óng tưng
Va vào bờ đá lạnh l ùng
Thành Buồn Viễn Xứ thủy chung với đời.

Nguyễn Hữu Nhật

VỀ BẾN XA 
(Kính dâng hương hồn thi họa sĩ Nguyễn Hữu Nhật)

Ở cõi tạm có điều gì vĩnh cửu ?
Sớm muộn đều bồng giấc thiên thu
Về phương ấy hồn anh thanh thản
Rũ sạch đắm say lớp bụi mù.
Thơ Hoa Sen, Cỏ Bồng ngày đó
Bờ Bên Kia rồi cũng  hư vô ?
Cuộc Chiến hóa rêu còn bỡ ngỡ !
Đời tài hoa tàn theo bóng mơ !
Quê hương non nước màu tranh vẽ
Biền biệt tháng ngày mây buồn che
Gỗ đá vẫn đau xa nguồn cội
Nhớ quê lòng ép cuộn tim se !
Cứ để khói sương thành diệu vợi
Hoa Đào Năm Ngoái bớt chơi vơi
Mùa đông vừa chớm Paris lạnh 
Đọc lại thơ anh, bỗng thương đời !


Đỗ Bình 
Paris 17 12 2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét