Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

BẾN LẠNH THIÊN ĐƯỜNG - Thơ ĐỖ BÌNH




Chiều tà nắng ngả vương màu nhớ
Thu nữa chờ nhau vàng giấc mơ!
Em sóng biếc ngàn trùng xa bến cũ
Ta suốt đời rong ruổi vô bờ.

Về đâu hỡi cánh chim huyền thoại?
Xin một lần đừng hẹn kiếp mai
Ðược thấy em hồn khép nỗi sầu
Cho hoa mộng vỗ về ân ái.

Nắng nghiêng phố nắng ngủ bên đường
Mây viễn du mây bay lạc hướng.
Em thánh nữ yêu ma huyễn hoặc
Người năm xưa mỏi gót tha hương!

Em thành đá hồn ta nào hiểu!
Bến hoàng hôn trầm khuất tịch liêu.
Dòng sông chảy rẽ hai mù lối
Tình phôi pha hạt lẫn sương chiều.

Đỗ Bình

2 nhận xét: