Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

THÔI ĐÀNH - Thơ Tố Khuyên


Thôi đành như nước qua cầu
Trôi đi năm tháng tình sâu thẳm tình
Như làn mây thoảng tuyết trinh
Gió đưa bay bổng cuộc tình chơi vơi

Thôi đành hoa thắm một thời
Cánh hoa sẽ úa màu phôi phai tàn
Trăng mười sáu ánh tỏa lan
Rồi trăng cũng khuyết mờ tàn ba mươi

Thôi đành một thuở yêu người
Ươm trong lửa khói tơi bời mộng hoa
Niềm đau chất ngất không nhoà
Dù đời dâu biển cách xa ngàn trùng

Thôi đành không vẹn thuỷ chung   
Tưởng đâu đàn đã  lên cung phím tình
Ngờ đâu chưa nhấp chén quỳnh
Đôi người vụng dại rớt bình rượu tan

Thôi đành mộng lỡ trái ngang
Trong mơ chỉ thấy ngỡ ngàng xót xa
Tình mình cách trở sơn hà
Tay chưa có dịp mặn mà trong tay

Thôi đành trong trắng tình này
Trăm năm nuối tiếc bờ vai tựa đầu
Ngàn năm nỗi nhớ đậm sâu
Người ơi đừng tiếc, nát nhầu con tim!

Thôi đành! Tình hãy lặng im...
Tố Khuyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét