Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

HẠ TÀN - Thơ Ngô Minh Hằng


  
Nắng hạ phai rồi, Thu đó sao ?
Hỡi mây, mây xám tự khi nào
Mà thu đen tối, âm u quá 
Mai phục trong từng cánh gió chao

Phản bội trong từng bóng lá lay
Mặc chim khan tiếng khóc thương bày
Khóc thương cho những dòng sông bạc
Đã nhuộm đen rồi .... đen  sắc mây !!!

Ai có nhìn theo dấu hạ tàn
Hẳn lòng đau tiếc ánh huy quang
Hẳn rưng mắt lệ thương hồn nước
Nhớ những Thu xưa, thuở nắng vàng ...

Ơi những mùa Thu rực rỡ trời
Hồn thu trinh bạch, sắc hương tươi
Sông thu trăm ngả, trong từng nhánh
Tô điểm giang sơn nét tuyệt vời 

Sao có bây giờ, Thu ...  Hỡi Thu !
Hồn thu tăm tối những sương mù
Để lòng sông núi đau từng đoạn
Đau cả lòng ai, khách viễn du ...

Ngô Minh Hằng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét