Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

TÓC DÀI ƠI - Thơ Đông Hương


nơi Vỹ Dạ có con đường rợp nắng
lá me bay như nước mắt người tình
anh hỏi Nhỏ nì, ai thương ai nặng ?
anh hay em, răng bên nớ làm thinh !
*
chiều Đại Nội gió lay hoa muối rụng
trắng chân em, đôi gót nhỏ kiêu sa
môi Đồng Khánh hờn sau quai nón tím
làm răng chừ dỗ cho nín người ta !
*
lỡ tí hẹn, tóc dài ơi, xin lỗi
muốn vui em, đuổi hoa, bướm, quên giờ
chú bướm trắng ép trang đầu tập vở
cánh phượng hồng em thích dán vô thơ
*
thôi mà Huế, anh đã từ xứ Thượng
về thương em, dòng Hương lục vô ngần
anh quày quả rong nhanh chân Thành Nội
sợ gió chiều thổi mất dấu chân thương
*
o Nhỏ ơi, khúc khích giùm chút xíu
cho mây ngàn trời Thượng Tứ đơm bông
tim anh đây, em cầm đi, anh chịu
trói luôn anh bằng sợi chỉ tơ hồng

đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét