Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2016

ÁO TRẮNG EM BAY - Thơ Huy Văn

Trời viễn xứ, Hạ trở mình trước ngõ
Nắng quê nhà gọi gió, thả áo bay
Áo em mang nét đẹp rất  trang đài
như hoa, bướm. Áo dài, Em...đẹp quá!

Theo vận nước, dù nương nhờ đất lạ
vẫn đôi tà nâng, mở, khép thời gian
Áo tinh khôi, ôm thân liễu... dịu dàng
của thục nữ, giai nhân qua thời đại.

Vẫn là áo trang đài thời con gái
khoe vóc ngà theo từng bước chân đi
huống chi Em, trong độ tuổi xuân thì
nên tim ai đó đã vì Em... sai nhịp đập! 

Áo học trò là nguồn thơ chất ngất
ngự trong trang lưu bút thuở vào yêu
Áo tiểu thư đẹp mãi dáng tiên kiều
qua năm tháng vẫn mỹ miều...lã lướt!

Trải qua bao thăng trầm cùng vận nước
áo nguyên tuyền vẫn đẹp nét thời trang
Thắp đôi tà, cánh áo vượt thời gian
cho dáng ngọc luôn hồng môi, thắm má.

Là hình ảnh quê hương, là tất cả
Áo trắng Em bay ngát một cõi trời
40 năm! Dẫu lang bạt trùng khơi
Áo Em vẫn mang tình quê đại hải.

Đôi tà đẹp như bao đời huyền thoại
của chuyện tình mang hình ảnh Rồng, Tiên 
nối viễn phương vào sông núi ba miền
làm biểu tượng cho hồn nhiên và hạnh phúc.

Ơi cánh áo một chiều che ngõ trúc 
cho hẹn hò mát cả quãng đường quê!
Cánh thiên di sẽ ngược gió bay về
tìm áo trắng nối duyên thề vạn dặm.

HUY VĂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét