Thứ Hai, 27 tháng 6, 2016

Tình Khúc Mưa Số 38 (Bến Đợi)- Thơ Ngọc Quyên




Vẫn những cơn mưa từng chiều...từng chiều
Gió theo về nghe xơ xác quạnh hiu
Cũng con đường , sao bâng khuâng sớm tối
Nước mưa thôi , sao mặn đắng bờ môi.

Hay lệ tình đong đấy tim thổn thức
Sợi thương bay tha thiết úa làn mây
Cho cơn lốc xoáy tan trời mơ ước 
Xuống vực sâu dìm nỗi nhớ lưu đày.

Đâu hương tình , đâu ngất ngây ngày cũ
Nồng nàn say , sương trắng rụng bên thềm
Lạc cõi hư vô , đôi bờ khát vọng
Chỉ tiếng mưa rơi , thánh thót tàn đêm.

Sao không là lời tình ru em ngủ
Đưa em về ngày ấy tuổi đôi mươi
Xin cho em vào cơn mộng cuối đời
Để từng đêm ta tìm nhau , rời rã.

Cho nhớ mong như giọt mưa trên lá
Rơi thì thầm khúc hát chuyện đôi ta
Đời ngăn sông cách núi chẳng nhạt nhoà
Bờ sinh tử vẫn chờ nhau kiếp khác.

Vẫn nơi đây , góc trời hồn em lạc
Xin một lần gặp gỡ cũng trăm năm
Chờ đợi ai , ngọn sầu đông hấp hối
Trong cơn mơ , tay với dấu chân người

Trong cơn mơ hồn em lên tiếng gọi
Người tình ơi ! đêm lạc lỏng chơi vơi
Mưa tạ từ , mưa buông lơi dòng tóc
Thú đau thương cùng đắm cơn mê đời.



Ngọc Quyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét