Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2016

Mưa tháng sáu - Thơ Ngọc Trân


Cứ mỗi lần ngắm mưa về lại nhớ,
Nhớ vô cùng những tháng sáu trời mưa.
Mưa ướt núi rừng thấm mái poncho,
Ngồi ôm súng nhớ cơn mưa phố thị.

Mưa tháng sáu nơi rừng sâu  nhớ mẹ,
Chắc mưa về mẹ cũng ngóng tin con?
Mưa giăng giăng che khuất những lối mòn,
Cùng chiến hữu mắt căng tìm bóng giặc.

Mưa tháng sáu mưa buồn nơi chiến trận,
Nhìn mưa rơi nhớ lại chuyện ngày xưa.
Tuổi học sinh ôi thương mấy cho vừa!

Bao kỷ niệm những chiều mưa tháng sáu.

Mưa tháng sáu phượng hồng như nhỏ máu!
Tiễn người đi nào biết sẽ về đâu?
Cho lòng ta nhớ mãi thưở ban đầu!
Tình câm nín làm sao mà quên được?

Mưa tháng sáu quân trường ta chung bước,
Khúc quân hành vui nhịp hát bên nhau.
Rời trường xưa xây đắp giấc mộng đầu,
Mang chí hướng đi bốn vùng chiến thuật.

Mưa tháng sáu nhớ bạn bè đã khuất!
Tuổi đôi mươi dang dở mộng sông hồ!
Lời thề xưa mang vào cõi hư vô,
Máu thịt đã điểm tô cho đất nước.

Tháng tư đen với nỗi buồn mất nước!
Tháng sáu mưa buồn tù ngục giam thân!
Quê hương ta đang chịu cảnh điêu linh!
Ta uất hận trong âm thầm đau đớn!

Những tháng sáu mưa về ta lại đón,
Nơi xứ người năm tháng vẫn qua mau!
Ta nhìn ta đã bạc nửa mái đầu!
Vẫn còn đó nỗi buồn cao chất ngất!

Tháng sáu mưa về chợt nghe câu hát,
"...Trời không mưa anh cứ lạy trời mưa...".
Ta nơi này không lạy trời cứ mưa,
Cho vương vấn những mùa mưa tháng sáu !!!!!

Ngọc Trân 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét