Thứ Năm, 9 tháng 3, 2017

Tám Tháng Ba - Thơ Nguyệt-Emxưa




Em muốn làm phụ nữ ngu ngốc
Để thấy anh thật tuyệt vời
Tuyệt vời từ khi mới yêu em
Đến ngày tàn hơi thở
Em chẳng buồn khi anh 
Ngày ở hãng
Chiều về ở hè hút thuốc, uống bia
Tối ngủ sôpha trước ti vi múa kiếm tung chưởng
Em ngu ngốc tưởng tiếng ngáy của anh như suối chảy róc rách
Mà quên mớ cô đơn trong tâm khảm
Em ngu ngốc nên không giận hờn khi anh luôn bảo thủ
Hình như anh biết cả suy nghĩ của em
Nên mỗi lần em vừa thốt ra là anh chẳng cần nghe
Em ngu ngốc cho khoẻ 
Và anh cứ là anh người đàn ông lịch lãm
Với người bạn đời luôn tôn thờ anh như của quí
Ngày chung đôi bạn bè chúc cho được trăm năm
Răng long tóc bạc
Nhưng thực ra anh ở bên em là mấy?
Cỏ bên hàng xóm lúc nào cũng xanh hơn cỏ nhà
Cơm tiệm ngon hơn em nấu
Tuổi già một bóng gầy
Rồi ra đi 
Bỏ lại trần gian nhiều tiếc nuối
Em cứ là em ngu ngốc đến lúc xa anh! 


Nguyệt-Emxưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét