- (Cảm xúc từ bài thơ "Tạ ơn em" của nhà thơ
Du Tử Lê, nhạc sĩ Từ Công Phụng
phổ thành ca khúc "Giữ đời cho nhau")
Ơn đời, một kiếp lai sinh
Trời cho hạt bụi hoá thân làm người
Ơn em, chăm sóc đời tôi
Cho bao ngày tháng ấm êm tuyệt vời...
Ơn em, một mối tình son
Thương tôi từ dạo nắng mưa sân trường
Yêu người từ giả ước mơ
Một thời con gái mộng mơ, đợi chờ...
Ơn em, một dạ sắc son
Yêu người từ dạo sân trường làm thơ
Giả từ mây, nước, gió, trăng
Sáng ngời ánh mắt đưa em vào đời...
"Ơn em thơ dại từ trời,
theo ta xuống biển,
vớt đời ta trôi...
Ơn em dáng mỏng mưa vời,
theo ta lên núi,
về đồi yêu thương
Tạ ơn em... tạ ơn em..."
Ơn em, ngày tháng chông chênh
Đôi lần vấp ngả, có em trong đời
Đường trần muôn nẻo ngược xuôi
Ơn đời, tôi vẫn còn em bên mình...
Ơn em, chia sẽ vui buồn
Long đong ngày tháng đa đoan phong trần
Giúp tôi vững bước đi lên
Trêu đùa gian khó, vững tin một ngày...
Ơn em, cam chịu thiệt thòi
Nửa đời vất vả bởi vì yêu tôi
Đêm về chăn gối cô đơn
Sương khuya lạnh lẽo, phòng không đợi chờ...
"Ơn em ngực ngải môi trầm,
cho ta cỏ mặn, trăm lần lá ngoan
Ơn em hơi thoáng chỗ nằm,
dấu quanh dấu quẩn nỗi buồn một nơi
Tạ ơn em... tạ ơn em..."
Ơn đời, tôi gặp được em
Yêu thương dâng ngập tháng năm ngọt ngào
Nguyện cầu xin được làm người
Ơn em, muôn kiếp khắc sâu trong lòng...
"Ơn em tình những mù lòa,
như con sâu nhỏ bò qua giấc mùi
Ơn em hồn sớm ngậm ngùi,
kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau
Tạ ơn em... tạ ơn em..."
Xin tạ ơn đời... xin tạ ơn em...
***
Buổi sáng, ngày 20 tháng 05 năm 2018
Nguyễn Anh Khanh - ( Thơ & Ảnh của Tác Giả )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét