Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018

Thơ YÊU EM - Chu Tất Tiến



Yêu em như hạt nắng đào
Hạt trên mí mắt, hạt vào trong tim
Yêu em như một cánh chim
Nghiêng nghiêng ngả ngả, cánh chìm vào mơ
Yêu em chẳng biết bao giờ
Đột nhiên thấy buốt, thẫn thờ làm sao…
Yêu em chẳng thấy trăng sao
Chỉ thấy đôi mắt sáng cao trên trời
Yêu em làm nghẹn hết lời
Muốn nói ba chữ, mà trời bắt câm!
Yêu em, nên bước âm thầm
Thọc tay trong túi, lầm bầm tên em.
Ngỡ là cô bé lọ lem
Bùng lên một cái, thấy em ôm vùi
Phen này thì chết  với tui!
Yêu em hết kiếp, thật mùi nghe em!
Yêu hoài mà vẫn thòm thèm
Yêu đi, yêu lại cho mềm hết xương..
Bỗng đâu..tỉnh lại bên giường
Chiếu chăn cô quạnh, khói sương mịt mù..
Thôi rồi, tình đã thiên thu…
Chu Tất Tiến. 2018
HÃY TRAO CHO ANH
Chu Tất Tiến
Hãy trao cho anh
Làn tóc xanh diễm lệ
Để anh trau chuốt mãi những cung đàn
Trao cho anh
Ánh mắt thiên thần
Để anh đắm trong hồ thu man mác
Trao cho anh
Bờ vai non tuyệt tác
Anh ngủ vùi một giấc mộng Liêu Trai
Hãy cho anh
Mười ngón trang đài
Để anh vuốt những vẫn thơ chín đỏ
Trao cho anh
Nụ hôn nào rực rỡ
Cho hồn say như Từ Thức đếnThiên Thai
Hãy trao cho anh
Nhân dáng u hoài
Ngực Venus, để anh thành họa sĩ
Và cho anh
Đường cong tuyệt mỹ
Để tình yêu thổn thức mãi khôn cùng
Cho đớn đau gọi nhau mãi giữa không trung
Rồi ngập lún trong tình yêu hoang dại
Hãy trao cho anh
Những đêm dài tê tái
Bởi em là… một giấc mộng mông lung
Em ở đâu? Chốn ấy vô cùng?
Anh bay mãi… chỉ thấy em… huyền thoại!
Chu Tất Tiến.
 VẼ EM TRONG MƠ
Vẽ em như giọt sương trời
Hạt nằm trên tóc, hạt cười trên môi
Vẽ em như trẻ nằm nôi
Ngón tay bụ bẫm, bồi hồi đan nhau
Vẽ em say ngủ bụi lau
Tóc buông trên cỏ, áo nhàu dấu yêu
Vẽ em thon thả dáng Kiều
Gót thon, sóng dậy, ráng chiều đổ ngang
Vẽ em một nụ hoa vàng
Dịu dàng hoa để bướm vàng hôn môi
Vẽ em là vẽ hồn tôi
Ồn ào núi lửa đang sôi ái tình
Chớ gì không có bình minh
Để tôi cứ mãi môt mình nằm mơ..
Chu Tất Tiến
            THÔI, EM!
Thôi, em! Đời đã tịch liêu
Vàng rơi trên lá, nắng chiều rưng rưng
Gặp nhau chưa kịp nỗi mừng
Chưa cùng nhịp thở, đã dừng ngang cung
Đàn buông một tiếng mông lung
Tưởng như giọt lệ làm chùng tim ai
Thôi thì tạ lỗi u hoài
Cho dù nỗi nhớ miệt mài từng đêm
Mộng mơ dù rất êm đềm
Cũng xin cất lại cho mềm kiếp sau
Nhịn lời để mắt thâm sâu
Nhìn nhau thăm thẳm, cõi sầu mênh mang.....
Chu Tất Tiến. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét