Nghiêng Mình Trước Mũ Xanh
(Mến tặng các chiến sĩ mũ xanh QLVNCH)
Cảm phục nghiêng mình trước mũ xanh
Vàng son sử cẩn dấu quân hành
Trâu Điên bảo quốc đôi sừng choảng
Cọp Biển phò dân tấc đất giành
Máu nhuộm sa trường trang hiển hách
Xương nằm cố quận nắm vô danh
Cờ bay ngạo nghễ Hè năm ấy
Quảng Trị hùng binh cắm Cổ Thành
Bửu Tùng
9/1/2018
Tha Nhân kính góp họa:
VẪN ƯỚC MƠ NGÀY…
Tủi phận nam nhi mộng bất thành
Phí bao xương máu tuổi đầu xanh!?
Đã xây lý tưởng đâu hoài vọng
Lại hiến thân mình biết chỉ mành!
Hằng nhớ nhiều khi hăng hái đánh
Chẳng quên đôi lúc nổ cầm canh
Chinh nhân da ngựa thây không bọc
Vẫn ước mơ ngày bước tiếp hành!!
Houston Dec 3, 2018
Tha Nhân
Nhất Hùng Kính Họa
Đừng Thuyết Hãy Hành
Hoài bão bao niên vẫn chửa thành
Trầm luân mấy nữa hỡi cao xanh
Phận dân, bọt nổi bên ghềnh dốc
Thế nước, đá treo dưới chỉ mành
Sầu tán quốc ngày sầu sáu khắc
Hận vong gia tối hận năm canh
Muốn xoay đại cục thôi đừng thuyết
Và cũng đừng mơ mà phải hành
Nhất Hùng
HÀNH
Giữ nước an dân đã chẳng thành
Hiếu trung chứng giám có trời xanh
Trước sau trả nợ ơn dân nước
Sớm muộn như treo sợi chỉ mành
Trách nhiệm không toàn dù hết sức
Hào hùng từ giã khỏi cần canh
Sống đời đáng sống là như thế
Thể chất vong linh không thể hành
Doãn Thường, 3-12-2018
KHÓC TƯỚNG NGUYỄN KHOA NAM
Cận họa thơ nữ thi sĩ Cao Mỵ Nhân
Dũng tướng hiên ngang chết với thành
Ánh sao rơi rung lúc đầu xanh
Anh hùng tuẫn tiết nêu gương sáng
Vận nước điêu linh đứt chỉ mành
Chiến hữu không quên thăm phút cuối
Câu kinh khấn nguyện suốt năm canh*
Qua bao thập kỷ dân Nam vẫn
Khốn khổn lầm than bởi Cộng hành
Nông gia hai lúa
Thu lưu vong năm 2018
Bài xướng
DẤU CHÂN NGỰA HỒNG
Ngựa hồng lãng đãng trước San thành
Sương khói biên đình bạc áo xanh
Khanh tướng công hầu chưa thả mộng
Tiền tài danh vọng đã buông mành
Lời kinh thấp thoáng xa ngàn dặm
Tiếng kệ mơ hồ thoảng trắng canh
Bóng lẻ trời thơ ôm khí phách
Đường sơn thao thức khúc quân hành...
Cao Mỵ Nhân
Bài hoạ
HỎI TRỜI XANH
Tổ quốc suy vong mộng khó thành
Cứu nguy dân tộc hỏi trời xanh
Tương lai xuống hố con đường cụt
Vận mệnh treo chuông sợi chỉ mành
Hải ngoại thương ca đau rướm máu
Quê hương khổ nạn mệt cầm canh
Giống nòi Hồng Lạc từng anh dũng
Sao chịu ngồi yên chẳng khởi hành ?
Nguyễn Đạt
December 3, 2018
Thơ xướng hoạ: Cao Mỵ Nhan, Nguyễn Kinh Bắc, Nguyên Trần, Như Thu
[1]
DẤU CHÂN NGỰA HỒNG
Ngựa hồng lãng đãng trước San thành
Sương khói biên đình bạc áo xanh
Khanh tướng công hầu chưa thả mộng
Tiền tài danh vọng đã buông mành
Lời kinh thấp thoáng xa ngàn dặm
Tiếng kệ mơ hồ thoảng trắng canh
Bóng lẻ trời thơ ôm khí phách
Đường sơn thao thức khúc quân hành...
Cao Mỵ Nhân
[2]
HỒI TƯỞNG
Cờ nghĩa tung bay khắp Cổ Thành
Nền vàng sọc đỏ rạng trời xanh
Lời ca rộn rã vang đầu ngõ
Vạt nắng lung linh rọi trước mành
Nhớ buổi quân ta thề tái chiếm
Vượt lằn pháo địch dội cầm canh
Ngựa hồng mỏi vó bao năm tháng
Xin gửi hồn theo nhịp diễn hành
Nguyễn Kinh Bắc
[3]
THÚC QUÂN
Theo hồn non nước khói xây thành
Réo gọi toàn dân viết sử xanh
Lớp lớp anh hùng đi mở lối
Hàng hàng nữ kiệt bước xuyên mành
Xua quân lâm trận hồi kèn giục
Thúc ngựa lên đường tiếng trống canh
Đột phá giặc thù không mỏi mệt
Quanh ta có lắm bạn đồng hành
Toronto 1/12/2018
Nguyên Trần
[4]
CÒN ĐÂU?
Luyến tiếc thời gian mộng chửa thành!
Đêm hằng ghi dấu thủa ngày xanh
Nghiêng bầu rượu đắng bâng khuâng dạ!
Vỗ giấc miền xa khắc khoải mành!
Biển rộng hờn căm dù lặng sóng
Dân nghèo trăn trở dẫu tàn canh
Mây trời len lén nhìn thương cảm!
Dõi mắt hoài trông gót lữ hành...
Như Thu
Nữ sĩ Cao Mỵ Nhân thân kính,
Đa tạ Nữ Sĩ và quý thi hữu có lòng ưu ái đã cho Hồ Công Tâm được những bài thơ xướng hoạ thật thi vị và cũng không kém phần bi tráng.
Bài thơ "Dấu Chân Ngựa Hồng" của nữ sĩ Cao Mỵ Nhân đăng trên tờ báo điện tử do một số anh em cựu quân nhân Thành phố San Diego đã gây cảm hứng cho người đọc, nhất là những người lính trận năm xưa trải qua một cuộc bể dâu, sau 43 năm, nay đầu tóc đã điểm hoa râm, tuy phải sống lưu vong xa quê hương nhưng lòng vẫn ngày đêm thao thức nghe như vang vang khúc quân hành đầy khí phách:
Ngựa hồng lãng đãng trước San thành
Sương khói biên đình bạc áo xanh
....
Bóng lẻ trời thơ ôm khí phách
Đường sơn thao thức khúc quân hành
Những câu thơ trên đã gây cảm hứng mãnh liệt cho thi sĩ Nguyễn Kinh Bắc, người lính trận đồng thời một cựu tù nhân chính trị sau ngày đất nước Miền Nam nhuộm đỏ. Đọc thơ, người thi sĩ tài hoa hồi tưởng tới những năm tháng ròng rã trên chiến trường, nhất là khi nhớ tới hình ảnh hào hùng quân ta tái chiếm cổ thành Quảng Trị:
Cờ nghĩa tung bay khắp cổ thành
Nền vàng sọc đỏ rạng trời xanh
...
Ngựa hồng mỏi vó bao năm tháng
Xin gửi hồn theo nhịp diễn hành
Những câu thơ hào khí ngất trời trên của thi sĩ Nguyễn Kinh Bắc đã thôi thúc nhà thơ Nguyễn Trần, một vị cựu Đốc Sự, tốt nghiệp Quốc Gia Hành Chánh năm xưa, nay đã bước qua tuổi "thất thập cổ lai hy", sống lưu vong, ngồi ngắm tuyết mùa Đông rơi đầy trời trên miền Bắc cực, xứ Gia Nã Đại cũng nghe như văng vẳng bên tai tiếng kèn thúc quân:
Theo hồn non nước khói xây thành
Réo gọi toàn dân viết sử xanh
...
Đột phá giặc thù không mệt mỏi
Quanh ta có lắm bạn đồng hành
(Toronto 1/12/2018)
Nhớ lại thời vàng son đã mất, quê hương bên bờ vực thẳm, đang chìm đắm dưới ách cai trị độc tài khát máu, trước âm mưu xâm lược đồng hoá của kẻ thù truyền kiếp phương Bắc, nhà thơ Như Thu không khỏi kêu trời, ôi thời oanh liệt nay "còn đâu" khi thấy cảnh đau thương hiện tại trước mắt:
Biển rộng hờn căm dù lặng sóng
Dân nghèo trăn trở dẫu tàn canh
Mây trời len lén nhìn thương cảm
Dõi mắt hoài trông gót lữ hành
Cám ơn Nữ Sĩ Cao Mỵ Nhân cùng quý thi nhân Nguyễn Kinh Bắc, Nguyên Trần, Như Thu đã cho chúng ta được thưởng thức những vần thơ đẹp đầy thi vị nhưng cũng không kém phần hào hứng giữa mùa Đông nơi đất khách quê người.
Austin, December 2, 2018
Hồ Công Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét