Em viết hoa chỉ một tên anh,
Mỗi mẫu tự là một tình thân,
Từ khi có anh, em xa lạ
Tên của bao người trong thế gian.
Nhưng tên anh thì không bao giờ,
Dù mai anh tan biến như mơ,
Dù mai anh xa xôi vạn lý,
Tên anh vẫn tràn đầy hồn thơ.
Em viết xong rồi lại nhớ thêm,
Tên anh nằm trên ngón tay em,
Những mẫu tự viết hoa lộng lẫy,
Như bài thư pháp đẹp ngàn trang.
Em viết tên anh bao lần rồi,
Giấy mực bao lần đầy lại vơi,
Chỉ một tên viết hoài không chán,
Em viết hoa tên anh cả đời.
Anh đã cho em nhiều mộng mơ,
Những khi nắng sớm những chiều mưa,
Những lúc khóc cười trong cuộc sống,
Anh vẫn bên em suốt bốn mùa.
Tên anh bỗng đẹp giữa đời thường,
Em nắn nót từng mẫu tự thương,
Viết lên trang giấy còn chưa đủ,
Những lúc nhớ anh em gọi tên.
Anh như từ trong cổ tích ra,
Dù anh được sinh bởi mẹ cha,
Gặp em, anh đã là duyên kiếp,
Là của nhau rồi hai chúng ta.
Anh đã là mây bốn phương trời,
Mây sẽ bay về một phố thôi,
Thiệp hồng viết tên mình anh nhé,
Tên anh tên em. Mộng thành đôi.
Nguyễn Thị Thanh Dương.
( Nov.10, 2019)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét