Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2019

LỜI HẸN ƯỚC - Thơ HUY VĂN

image.png


Tôi vẫn chưa về thăm rừng núi cũ
nhìn chiến trường xưa nhớ thuở hoa niên
Cứ trôi mãi theo cảnh đời lữ thứ
nên đã lâu chưa thỏa được ước nguyền.

Hơn 40 năm! con thuyền xa bến đợi
Đã ngần ấy năm vàng võ một ân tình
Khi sơn khê còn khuất ánh bình minh
làm sao thấy lối về trên chân bước?!

Lục bình còn trở về theo con nước
sao thuyền tôi còn neo bến hà phương?!
Một chuyến lưu vong là hun hút dặm trường
và lãng đãng, vô thường đời phiêu bạt!

Biết " Thế sự thăng trầm quân vấn mạc " (*)
vẫn hỏi thầm vì sao phải ly tan?
Súng còn trên tay tại sao phải tan hàng
để cả nước rơi vào tay quỷ đỏ?!

Chưa trở về không phải là buông, bỏ
Chẳng qua vì lực đã bất tòng tâm
Xưa dọc ngang, nay bó gối âm thầm
thu hình giữa cảnh đời nơi lưu xứ.

Mới hôm nào còn vào sinh ra tử
Đến bây giờ đã hơn 40 năm
Đường về quê mỗi ngày một xa xăm
mà sương tuyết đã chập chùng giăng mắc!

Từng đêm buồn, suốt canh thâu se sắt
Bó tay nhìn đất nước chịu cùm gông
Từ viễn phương xin gửi một chút lòng
thay hẹn ước sẽ về trong quang phục.

HUY VĂN
(*) Thế sự thăng trầm quân mạc vấn- Thơ Cao Bá Quát
     Chuyện đời lên xuống anh đừng hỏi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét