Bài thơ đề tặng những người Vợ đi tìm Chồng
vào dịp Tết trong ngục tù CS năm xưa
1.
Trong xác pháo có lời thơ tàn cuộc
Buổi chiến chinh xơ xác cả chồi non
Màu lá biếc tuổi ấu thơ quen thuộc
Hái lộc Xuân. Chim ríu rít véo von
2.
Rồi ngày tháng như mai vàng một đóa
Em soi gương tìm hạnh phúc: Tấm chồng
Duyên con gái của một thời tóc xõa
Mâm trầu cau, trao nhẫn mối tình hồng
3.
Môi thiếu phụ vẫn đượm màu son thắm
Đợi trông người nơi biên trấn đồn xa
Bước chinh nhân, ấm hai bàn tay nắm
Anh sẽ về...nghe vọng nỗi thiết tha
4.
Tóc thiếu phụ giờ như dòng lụa bạch
Đếm trăng rằm lòng khấn nguyện bình an
Rừng nơi xa chẳng đề thơ trên vách
Núi Vọng phu nghe bom đạn hoang tàn
5.
Rồi một thoáng trần gian đi qua vội
Em ngày xưa tay bồng bế... tìm chồng
Tận rừng sâu khi nước non trôi nổi
Chồng bà là "tù cải tạo": Đắng lòng!
6.
Người chẳng về như lời xưa hẹn ước
Xác thân anh trong manh áo tả tơi
Giặc phương Bắc dày xéo người, mệnh nước
Đạn căm thù. Anh gục ngã thây phơi
7.
Bạn chôn anh: Quay đầu về quê cũ
Đất phương Nam thoảng hương khói ngậm ngùi
Mai con lớn sẽ kể điều thầm nhủ
Cha con xưa "Đền nợ nước": Chôn vùi!
8.
Sao anh chết lấp vùi bên cổ thụ
Không nấm mồ, không bia mộ nghìn thu
Khăn tang em là một đời quả phụ
Nén hương lòng, em gởi chốn hoang vu …
Như Thương
(Xuân Canh Tí 2020)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét