Đông phong lạnh không gian nhòa nhạt nắng
Cây trơ cành, hồ nước đóng thành băng
Trời giá buốt, lòng xao xác băn khoăn...
Mây u ám, tuyết mưa bay phai phái...
Quê em nghèo, nơi cùng thôn tuyệt tái
Xa giáo đường, xa vắng tiếng chuông ngân
Giáng Sinh về... ôi hồi tưởng bâng khuâng...
Đá núi cây rừng... chiều hôm nắng quái
Quên sao được, thánh đường âm vọng mãi...
Chúng ta quỳ dưới chân Chúa nguyện cầu
Xin phước lành hai đứa vẫn bên nhau
Anh ngoại đạo, tin Chúa hằng cứu độ...
Giáng Sinh xưa, em ơi nơi cố thổ...
Dốc tâm thành xin Chúa rải lòng thương
Cho quê hương, tổ quốc khỏi tai ương
Đón ánh sáng giữa trùng trùng dâu biển
Xưa là lính, giờ đây anh kháng chiến
Chốn bưng biền, xa chợ búa, xa sông
Dù gian nguy, khổ ải chẳng sờn lòng
Mơ đất nước ngày vinh quang rực rỡ
Giáng Sinh đó... giờ đây anh vẫn nhớ
Giữa rừng sâu nên không có giáo đường
Không kinh cầu, không giống giã hồi chuông
Không có Chúa Hài Đồng trong máng cỏ
Nhưng vẫn có những vì sao bé nhỏ
Đây Thiên Thần thắp ánh nến lung linh
Gió vi vu trổi khúc nhạc Giáng Sinh
Và có tấm lòng thành người kháng chiến
Lớp lớp trai hùng... không lùi bước tiến
Nối gót cha ông, ý chí quật cường...
Hậu duệ... quyết lòng trở lại quê hương
Nuôi chí lớn... mong chờ ngày phục quốc...
Chốn hải tần tuổi đời thêm chồng chất
Thương nhớ ơi hời! Thương nhớ ngày xưa...
Miền Nam gấm hoa... kể mấy cho vừa...
Muôn thuở ân tình, xuyến xao... hồi ức
Là chiến sĩ... có sá chi khổ cực...
Nơi rừng già, hay gác tía, lầu son...
Gìn giữ sao cho trung, hiếu... vuông tròn
Giáng Sinh về... lòng thành xin khẩn nguyện!
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét