Em về hái sầu cho nhauHoàng hôn nhuộm tím, tình đau một trờiEm về như gọi lòng khơiTìm trăng đáy biển, tìm người trăm nămHương xưa ở chổ ai nằmCòn bay trong gió còn nồng hoàng lanEm về giữa cõi đời hoangLối xưa bỏ lại sương tàn bến trăngChiêm bao tôi, đợi lớn dầnVui trong nỗi nhớ sướng cần khổ đauEm về tan khói sương mauCòn tôi ngớ ngẫn, ôm câu thơ buồnEm ơi! lá đổ muôn trùngTiếc đêm đã hết một vùng tương tưEm về ...tiếc những nhớ nhungTiếc thương đau tiếc lạnh lùng đã tanEm về vang vọng tiếng đànNgàn năm êm ái trăng tàn bến mơ.Em về anh hết làm thơ.Hết tương tư, hết nhớ, hết chờ emNhớ , tương tư có nên thèmNgừời cô đơn hẳn một đêm đã già?Em ơi! Đời thế mới là.Khi xa thì nhớ, ở gần dững dưng.Em ơi! Em hỡi xin dừngBỏ thơ thì bỏ xin đừng bỏ anh!
Nguyệt-EmXưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét