Thứ Ba, 27 tháng 10, 2020

LẠC - Thơ Đặng Xuân Xuyến

                        



                       Cuộn chiều bóng đổ về đêm

Mà bên đấy chẳng chịu têm nắng vào

Gió thì vòi vọi trên cao

Mây thì lững lững trôi vào phía tây.

 

Gió mùa chả ngả về đây

Mà se se lạnh mà gầy nhớ thương

Tơ trời ai thả mà vương

Vẩn vơ chi chuyện nõn nường người dưng.

 

Đã rằng chẳng nợ thì đừng

Mà sao cứ rộn lưng chừng phía tây

Nắng chiều chả chạm về đây

Mà hong sợi nhớ giăng dầy ngõ xưa.

 

Cạn chiều cạn cả bóng mưa

Hững hờ đấy cứ như vừa biết đây

Giao mùa lại gió lạc mây

Lại quên rải nắng bên này, đấy ơi.

*.

Hà Nội, chiều 27 tháng 10.2020

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét