Ta chết lặng khi Saigon hấp hối
Năm 75, giặc phương Bắc tràn vào
Đất phương Nam: Dòng người di tản vội
Nước mắt nào ...đêm giữa biển. Trời cao
Rồi đày đọa dân tộc tôi khốn khổ
Mấy mươi năm dân sống với tang thương
Phận nhược tiểu, dường như là tuyệt lộ
Bao tháng năm, bao cay đắng đoạn trường
Người vô tội sống trên rừng: "Cải tạo"
Kẻ dân oan kêu mất đất, mất nhà
Chốn lao tù, nhận đòn thù tra khảo
Em đi rồi: Diện xuất khẩu người ta!!!
Dân tộc tôi còn bao nhiêu khổ nạn
Ai tồn vong trong mùa dịch tai ương
Saigon ơi tiếng khóc chìm ai oán
Để hồn tro về tìm lại yêu thương
Ai còn sống để đếm người đã chết
Ai khăn sô, ai tiễn phút cuối cùng
Không một ai ...Ra đi thế là hết ...
Cạn lệ rồi: Một dân tộc lâm chung?!
Như Thương
(Mùa dịch bệnh Covid-19:Tháng 8, 2021)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét