Sài Gòn ơi, sao vắng vẻ chiều nay
Nhớ ngày nao tà áo em bay
Đường phố đông người chiều thứ bảy
Dập dìu tài tử với giai nhân
Sài Gòn bây giờ sao lặng lẽ
Vắng bóng xe và khách đi qua
Thành phố buồn đã yên giấc ngủ
Rồi mai thức dậy giữa hoang mang..
Ngày lại ngày nước mắt hoen mi
Nghẹn ngào hơi thở thiếu oxy
Chén cơm nhạt nhẽo chan nước mắt
Lòng người đau đớn cảnh chia ly
Ai hỏi vì sao giờ nông nỗi
Sài Gòn hoa lệ một thời xưa
Dường đã chìm sâu vào đêm tối
Có còn chăng những tiếng oán than?!
Sài Gòn xưa đâu, mộng vỡ tan
Buồn như lá úa trải đầy sân
Nắng hạ tàn, thu sầu héo hắt
Ta thấy hoang vu đã ngập tràn
Mùa hạ qua rồi, ta lạc nhau
Đừng để thời gian nhạt câu chào
Có ai về lại thăm đường cũ
Đơn lẻ bên đời nửa ánh trăng
Lá vàng đã ngập con đường nhỏ
Mơ cả hồn thu thuở đợi chờ
Ta về nhặt cánh hoa ngày trước
Môi má phai hồng, nhạt ý thơ
Một ngày về lại viếng thành đô
Bao cảnh tang thương thấy chạnh lòng
Đất khách quê người ta lưu lạc
Quê nhà nơi ấy vẫn thương mong..
Thu Chi Lệ
(01.08.21)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét