Thành Phố Buồn
Phố buồn chợt nắng chợt mưa rơi
Đường xá vắng tanh bặt bóng người
Không đón hè tưng bừng giải trí
Không mừng lễ nhộn nhịp vui chơi
Không hàng quán líu lo mời gọi
Không gái trai âu yếm nói cười
Đoán thử xem nơi nào lạ thế
Sài Gòn hoa lệ đấy em ơi
Nhất Hùng (Sài Gòn Hè 2021)
Cầu Trời Phù Hộ
Co-vi biến chủng đang hoành hành
Đường xá, cửa hàng lại vắng tanh
Phố quạnh quẽ y chợ Vũ Hán
Quán đìu hiu hệt chùa Bà Đanh
Bán buôn tệ, quá thời suy thoái
Di chuyển khó, hơn buổi chiến tranh
Dân khổ nay càng thêm khốn khổ
Cầu trời độ sớm có tin lành
Nhất Hùng
Thương Quá Sài Gòn
Hôm rày thương quá Sài Gòn ơi
COVID hoành hành khắp mọi nơi
Sinh hoạt đóng băng làm lỡ dở
Giao thông tê liệt sống cầm hơi
Phi trường bến cảng không còn khách
Tụ điểm công viên chẳng có người
Đường vắng hàng me sầu ủ rũ
Phố buồn Ve rỉ rả than đời
Nhất Hùng ( Sài Gòn Hè 2021)
Khẩn Lạy Trời
Thương quá Việt Nam đất nước tôi
Mấy tuần nay “dịch” vật tơi bời
Phố phong tỏa phố, ngăn đi lại
Nhà cách ly nhà, cấm chuyển dời
Cả vạn sinh linh đang đợi cứu
Hơn nghìn nhân mạng đã qua đời
Từ Hoa Thịnh Đốn xin cầu nguyện
Nạn khỏi tai qua khẩn lạy Trời
Nhất Hùng (Hoa Thịnh Đốn 07/2021)
Sài Gòn Trăm Nhớ Ngàn Thương
Hai tiếng Sài Gòn cứ vấn vương
Nhớ thôi trăm nhớ với ngàn thương
Nhớ hàng xóm cũ cùng con hẻm
Nhớ bạn bè xưa một mái trường
Nhớ buổi nắng mưa luôn bất chợt
Nhớ thời hưng phế thật vô thường
Nhớ trưa giả bộ về chung lối
Lẽo đẽo theo em đến cuối đường
Nhất Hùng
Cầu Nguyện Cho Sài Gòn
Sài Gòn nguy quá mấy tuần rồi
Dịch bệnh lan tràn dập tả tơi
Cả vạn sinh linh đang khốn khó
Hàng ngàn nhân mạng đã lìa đời
Tai qua yên ổn thầm cầu Phật
Nạn khỏi bình an nhẩm lạy Trời
Xin cứu độ đồng hương bạn hữu
Và trong ấy có cả em tôi
Nhất Hùng
Sài Gòn Hoa Lệ
Tin xấu đưa về từ khắp nơi
Người nghèo người bệnh người lìa đời
Càng lo càng sợ càng tơi tả
Thêm nghĩ thêm căng thêm rối bời
Thôn xóm râm ran lời trách Đất
Phố phường vang vọng tiếng kêu Trời
Sài Gòn hoa lệ, giờ sao nhỉ
Chẳng thấy hoa đâu, chỉ lệ rơi
Nhất Hùng
Hòn Ngọc Viễn Đông
“Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi...”
Câu hát tôn vinh vẻ tuyệt vời
Phố mỹ miều trẻ trung náo nhiệt
Người chân thật hiếu khách vui tươi
Trên đường xe dọc ngang muôn hướng
Dưới bến thuyền xuôi ngược khắp nơi
Du khách viếng thăm đều mến tặng
“Viễn đông hòn ngọc” của muôn thời
Nhất Hùng
Sài Gòn Vô Định
Sài Gòn mùa dịch thật thê lương
Nhìn cảnh tả tơi luống đoạn trường
Nhà hoảng vì ngăn sông cấm chợ
Thành toang bởi chận phố rào phường
Vỉa hè nhiều mảnh đời tan nát
Bệnh viện bao thân phận thảm thương
Sống sợ hãi lo âu thấp thỏm
Ngày mai còn-mất biết đâu lường
Nhất Hùng
Phố Lê Lợi Trước 75
Xin Cầu Nguyện
Xin cùng cầu nguyện cho Sài Gòn
Hàng triệu sinh linh sống mỏi mòn
Lo đói, người hình dong thất sắc
Sợ lây, kẻ ánh mắt vô hồn
Đi nào được tỉnh-thành phong cảng
Ở chẳng xong nhà-chợ bế môn
Chúa Phật ơi mau mau cứu độ
Quê hương tôi dịch bệnh không còn
Nhất Hùng
Thương Quá Việt Nam
Dòng người trốn dịch thật thê lương
Dắt díu bế bồng chạy tứ phương
Hà nội loay hoay đành chặn phố
Sài gòn lúng túng phải ngăn đường
Hồ Hoàn Kiếm vắng tanh buồn bã
Chợ Bến Thành hiu quạnh thảm thương
Chúa Phật ơi dân tôi khổ quá
Bao giờ mới trở lại bình thường
Nhất Hùng
Thương Xá Trước 75
Hãy Mở Lòng Nhân Ái
Covid lại bùng phát khắp nơi
Dân nghèo khốn khó sống chơi vơi
Phập phồng lo đói thân tơi tả
Hoảng hốt sợ lây trí rối bời
Cái họa sẽ qua đừng yếm thế
Đêm đen rồi hết chớ sầu đời
Xin đùm bọc chở che nhân ái
Giúp đỡ người cơ nhỡ bạn ơi
Nhất Hùng
Sài Gòn (Tháng Bảy Tân Sửu)
Trời đang tháng bảy đổ mưa ngâu
Từng chập rơi khi tạnh lúc rào
Đường quạnh quẽ im hơi xế nổ
Phố đìu hiu thoảng tiếng ve sầu
Cảnh như thể sau cơn hồng thủy
Người khác chi giữa cuộc bể dâu
Chức Nữ Ngưu Lang đang nhỏ lệ
Thương Sài Gòn buổi quá cơ cầu
Nhất Hùng
Về Không Được, Ở Không Xong
Sài Gòn trong dịch thật đau lòng
Hơn cả vạn ca đã tử vong
Khốn khó bủa vây người trú tạm
Đói nghèo đe dọa kẻ ăn đong
Dăm tuần có thể còn xoay sở
Vài tháng làm sao để gánh gồng
Họ phải về quê hay ở lại
Về thì bị chặn ở không xong
Nhất Hùng
Sài Gòn Thiết Quân Luật
Covid hoành hành mấy tháng rồi
Sài Gòn thống khổ quá, trời ơi
Nỗi hoang mang bủa vây muôn chốn
Cảnh hốt hoảng bao phủ khắp nơi
Đã cách ly người lây chẳng dứt
Lại phong tỏa kẻ nhiễm không vơi
“Giới nghiêm” chưa đủ, giờ “quân luật”
Chắc phải sống chung với dịch thôi
Nhất Hùng
Sài Gòn Cố Lên
Sài Gòn thương nhớ của tôi ơi
Hãy cố lên đừng để lệ rơi
Tự cách ly chờ qua vạ đất
Chịu phong tỏa đợi dứt tai trời
Đừng hoang mang chạy bừa vong mạng
Chớ hốt hoảng tin bậy khổ người
Dịch đến đỉnh rồi mai sẽ hết
Sống vô ưu tích cực yêu đời
Nhất Hùng
Những Cô Gái Sài Gòn Năm Xưa
Vài Hình Ảnh Sài Gòn Xưa Và Nay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét