Mùa thu đã đến rồi sao
Một trời mưa gió thêm sầu lê thê
Sương mờ phủ ngọn sơn khê
Giật mình còn tưởng cơn mê đêm nào
Chỉ là dòng nước trôi mau
Chỉ là ánh mắt sầu đau nhạt nhòa
Chỉ là nỗi nhớ khát khao
Cho hồn lay lắt xanh xao bạc đầu
Trăng tàn lạc gót hài xưa
Đã vừa quên mất đường đưa lối về
Hồn ta lạc bước hôn mê
Đi tìm một cõi mịt mờ khói sương
Sớm mai mây xám lưng đồi
Dõi theo cánh nhạn bên trời đơn côi
Mưa thu tí tách bồi hồi
Tình thu se sắt hoang vu lối mòn
„Thu về ảm đạm nước non
Cánh chim bạt gió đã vời vợi xa
Bao người thoát khỏi thành đô
Vai mang trĩu nặng biết bao dặm trường
Bước chân sỏi đá bên đường
Bao giờ đến chốn quê hương thuở nào..“ *
Còn trong tinh thể hư hao
Còn đâu lá rụng vàng phai những ngày
Chỉ còn cơn gió heo may
Cánh chim vô vọng bay về ngõ xưa
Ta mơ cánh bướm bâng khuâng
Bay về trước ngõ ngại ngần giấc trưa
Còn đâu trăng tỏ bên thềm
Còn đâu hoa lá hương đêm ngọt ngào…
(*)Mối đồng cảm với người dân SG trên đường tháo chạy về quê
Thu Chi Lệ
(Nơi xa quê, Mùa thu 2021)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét