Thứ Ba, 24 tháng 5, 2022
Thơ Tuệ Nga: Trở Về Con Dốc Nhỏ - Gọi Màu Uyên Nguyên
Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2022
VĨNH BIỆT PHI NHUNG - Thơ Nhac Trần Quốc Bảo -
Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2022
BẢN NHẠC QUÊ HƯƠNG - Thơ Trần Công/Lão Mã Sơn
Thứ Tư, 18 tháng 5, 2022
Một Nụ Cười - Thơ Như Nguyệt
Tôi ngồi, tôi đứng ngay một góc
Ngắm nhìn những khuôn mặt dàu dàu chực khóc
Những khuôn mặt… đưa đám ma
Họ có lý do chính đáng, họ đang đi viếng đám ma mà
*
Cũng có những lúc
Tôi đứng ở một góc phố
Nhìn người đi qua đi lại
Sao vẫn là những gương mặt cau có, bi ai
Những gương mặt nhăn nhó, khó đăm đăm
Những khuôn mặt ưu tư, lo lắng, hãm tài
*
Vẫn biết cuộc đời đầy phiền não
Nhưng bạn ơi!
Bạn có biết…
Phần đông chúng ta tự tạo lấy địa ngục, tự hành hạ chính mình?
Hãy vui lên đi bạn, thích thú ngắm bình minh
Thiên đường đang ở rất gần và chung quanh
Đang còn sống là đang còn phúc hạnh
*
Hãy tặng cho chính mình
và những người chung quanh…
một nụ cười
Bạn sẽ thấy
Cuộc đời này rất dễ thương, rất đẹp!
*
Mỗi sáng khi thức dậy
Nhìn vào gương
Bạn hãy chào bình minh, và
cười thật tươi một cái
Bạn sẽ có một ngày thoải mái...
Hạnh phúc nắm trong tay!
Sáng hôm nay thức dậy,
nghe tiếng chim hót, nhìn mây bay
Thấy lòng mình thật bình an, tự tại
Xin tặng các bạn nụ cười
Một nụ cười đầu ngày
Chúc các bạn luôn vui vẻ, mạnh khỏe, tươi cười,
nhé....
Như Nguyệt
Thứ Ba, 17 tháng 5, 2022
TÓC ĐUÔI GÀ - Thơ HUY VĂN
Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2022
Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2022
DẪU BAO TUỔI CON VẪN CẦN CÓ MẸ - Thơ Ngô Minh Hằng
NGÀY GIỖ MẸ (Ngày Mẹ ra đi May 11-2004) - Thơ Nguyễn Vạn Thắng
Thắm thoát qua mau đã đến rồiThời gian sao mãi chẳng ngừng trôi?Bao giờ Mẹ nhỉ thôi nhung nhớ ?Mắt lệ thôi buồn, suối lệ rơiNgày này, năm trước khóc chia lyĐau xót lòng con biết nói gì ?Con nắm bàn tay lay Mẹ dậyMẹ nằm như ngủ lúc ra điHè sang, Thu đến lại Xuân vềVắng Mẹ lòng buồn, lạc bến mêNỗi nhớ những chiều mưa rớt lạnhĐường về quạnh vắng, lệ trào miNhững lần đến mộ, với đàn conNhìn nấm mồ yêu thật não lòngCon đặt cành hồng xinh đỏ thắmLời kinh thầm lặng giữa thinh khôngMẹ ơi! Nhớ Mẹ nỗi lòng đauGiọt nắng tan đi tự lúc nàoHôm tiễn Mẹ đi, trời ảm đạmVần thơ khóc Mẹ chiều mưa ngâuMấy ai thấu hiểu trái tim con ?Ngày tháng buồn đau, dạ héo mònCứ ngỡ thời gian mòn mõi cạnNỗi buồn tan biến vào hư khôngBao vần thơ khóc vẫn chưa nguôiNhớ Mẹ lòng con tủi ngậm ngùiHồn Mẹ linh thiêng nơi chín suốiThương đàn con Mẹ cảnh chơi vơiCon khấn nguyện xin nơi Chúa TrờiCho hồn của Mẹ được an vuiThiên đàng hưởng phúc, xa trần thếHẹn gặp ngày sau nơi Nước TrờiNguyễn Vạn Thắng
MẸ NHƯ TƯỢNG ĐÁ - Thơ Trần Quốc Bảo
(Chuyện một Bà mẹ Huế, do Ni Sư Diệu Minh Tâm kể lại - 1998)
MẸ NHƯ TƯỢNG ĐÁ
Bao năm khóc cạn lệ rồi!
Hương tàn khói lịm, Mẹ ngồi héo hon!
Mẹ già có chín người con,
Qua cơn binh lửa, chẳng còn một ai!
Mẹ mất, ba cậu con trai,
Thằng Hai, hải chiến chết ngoài Hòang Sa!
Thằng Tư, tử trận Đông Hà!
Thằng Năm chết ở Sơn La trại tù!
Mẹ mất, con gái bốn cô,
Mậu Thân, bị bọn giặc Hồ thủ tiêu!
Bốn cô gái Huế mỹ miều,
Xác vùi chung, tại Nguyệt Biều bãi dâu!
Mẹ già chưa hết thương đau,
Gửi hai con út, lên tầu vượt biên.
Than ôi! Biển cả vô biên,
Con tầu mất tích ngoài miền xa khơi!
Khóc than cạn lệ khan lời,
Như dao cắt ruột, tơi bời héo hon!
Mẹ già có chín người con,
Qua cơn binh lửa, chẳng còn một ai
Bữa ăn, cơm độn ngô khoai,
Chín bát, chin đũa… gọi hoài Vong Linh!
- “Các con ơi!...hãy thương tình.
Về đây… kẻo mạ một mình bơ vơ! ”
Khói hương tắt tự bao giờ,
Mẹ như tượng đá, ngồi chờ Vong con!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2022
TRẢ EM - Thơ Đặng Xuân Xuyến
Thơ Ý NGA
*
(Tặng quý Chị đã cùng làm thiện nguyện,
để nhớ về một kẻ khuấy đục)
*
Để quên tâm thiện ở nhà
Vô đây làm ác, ai mà mến thương?
Về đi! Nghiệp chướng còn vương
Chửi thề, văng tục xú hương, trẻ cười!