Thứ Năm, 30 tháng 3, 2023

ĐẤT TRỜI PHÂN NGÔI - Thơ Kiều Mộng Hà


 

Mai xa con sóng ru hồn

Gió khuya còn mặn mùi cồn cát quen
Mai xa phố biển trăng nghiêng
Sóng xua nỗi nhớ muộn phiền có tan???

Mai rời hạt cát bên đàng
Dấu chân còn đó có vàng nhớ mong !!!
Mai còn luyến chút phiêu bồng!!!
Giấu trong nến lụn khuya hong dáng ngồi.

Mai quên khúc hát không lời
Mái hiên chiếc ghế còn cời chiêm bao...???
Biển ru điệp khúc rì rào
Mai xin chớ thả bùa vào cõi thơ

Tựa như gẫy gánh tình cờ
Con còng cõng mãi bãi bờ lún sâu???
Mai ta xa biển ngàn dâu
Mà sao như thể tình đầu chớm yêu

Mai về bỗng thấy đìu hiu
Bao nhiêu nỗi nhớ trà khuya gọi mời
Mai...ta thả rỗng rong chơi
Ngày sau rồi cũng đất/trời phân ngôi

Kiều Mộng Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét