Một chiều xưa cùng ai trên hè phố
Nắng hạ vàng lên mái tóc em bay
Tà áo xanh như màu trời hôm ấy
Cho lòng ai thêm xao xuyến ngất ngây
Con đường xưa bước nhỏ chiều soi bóng
Nhớ ngày nao buông thả tóc như mây
Rồi nắng hạ dần phai trên mái tóc
Mưa thu từng giọt thấm ướt vai gầy
Ta tìm lại trong mơ con đường nhỏ
Đường xưa lối cũ in dấu chân qua
Mắt vời vợi trông về vùng quá khứ
Tóc ngày xưa như chiều thu nắng phai
Tóc đã thưa trên bờ vai thiếu phụ
Buông dài trên gối chiếc những đêm mơ
Sợi buồn nào che giấu niềm tâm sự
Sợi nhớ trăng xưa khuất bóng khuất mờ
Trời nơi đây một màn sương khói tỏa
Tóc trên tay như lá rụng bên thềm
Những tháng ngày tàn phai theo mộng ảo
Cho lòng ta se lạnh lúc chiều lên
Gió đông về ươm lạnh những ưu phiền
Tay run run nét bút những dòng thơ
Lòng xa xót với bao lần hoài niệm
Đâu tóc ngày xưa, những sợi tóc mềm..
Ta lo sợ lúc hoàng hôn phai nắng
Tóc hững hờ cho mưa gió tả tơi
Thu đã tàn, ai ngồi hong mái tóc
Sợi ru buồn như sương trắng rụng rơi..
Thu Chi Lệ
( CHLBĐ, Những ngày tàn thu 2022)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét