Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

Chùm Thơ Đông Hương

MÀU TRĂNG ÚA

 
em ngồi ướp lại tình thư cũ
với nắng hoàng hoa nhuộn tháng ngày
trang thư anh viết còn xanh mực
con chữ đầy thương vẫn ngủ say
*
em rong vào phố, đường lên quán
quán cốc mình hay vai tựa vai
đã nhiều năm quá thành dĩ vãng
con ngõ  dày thêm bụi cuộc đời
*
tóc đã già nua màu trăng úa
em cũng già đi với quạnh hiu
nỗi nhớ anh cao như đỉnh núi
góc buồn giăng nhện trắng thương yêu
*
em ướp bóng anh trong tâm tưởng
với niềm hoài vọng một mai kia
ngõ về không nắng hoàng hôn ủng
mà nụ hôn mừng anh thật tươi
 *
chợt thấy tầm nhìn em tháng mới
ngày đầu năm với những thân yêu
qua chiếc hôn ngây em vừa nhận
trời ạ ! Anh về thật đấy sao??
 
đht

     NHẮN EM


người về nhắn gửi mùa Đông
mùi môi con gái dư hương chưa tàn
mùi hoa trên tóc đài trang
thơm ơi ngây ngất bàng hoàng chưa xa
 *
phối âm giọt nắng- mưa sa
tiếng mây xé gió la đà nhớ - quên
bổng trầm như hạc khóc đêm 
tìm đàn từ phía sầu len lén hồn
 *
 và em, ừ nhỉ buồn không
và tôi trống lắm dư âm sau cùng
ờ thôi, lạnh - ấm cũng đành
tôi về tụng lại lời kinh, tịnh thiền
*
có về, để lại bình yên
rất cẩn, tôi rất cần con tim người
tôi cần vá lại tim tôi
để không cho vết thương khai khẩn buồn

nếu em vẫn là yêu thương 
không phù sa rớt trên hàng chúc di
tim em hồng nắng xuân thì
 mơ tôi chặng cuối đường về thiên nhai

đht

 

Nghe sao ấm như những lời thủ thỉ
ngàn trùng xa nhưng có vẻ thật gần
tôi, linh hồn biết có ngày mai không
Giữa thiên hạ, cuộc đời không chỗ dựa
*
Nghe như những lời vàng son một thuở
nay hiện về sơn lại lớp côi đơn
tháng năm đi, mỗi phút một nỗi buồn
tôi cứ thế mông lung nhìn hiu quạnh...
*
Tôi yên lặng, góc tôi ngồi hoang lạnh
Mưa buông màn giăng mắc suốt đêm trơn
lỡ với tay vọc trong giỏ dỗi hờn
mong kiếm chút ân tình qua nỗi nhớ...
*
Định vay mượn vài mùa Xuân bất tử
Tim lại đùa, sao cứ ngỡ tri âm
nhưng không đâu, chì bóng nhỏ âm thầm
là em đó, vẫn chỉ là em đó
 *
Trong im vắng, ngẩn người nhìn nắng đổ 
xuống vai mình, phổng tượng giữa công viên
bao giờ người về, tôi nhớ liên miên
vì chốn cũ có tình duyên vừa mới...

đht

NHẮM MẮT NHÌN THƯƠNG YÊU



nhắm mắt nhìn mưa trong trí từng niên kỷ
thấy một bầu trời thuở ấy xanh dương
quấn quýt mây, bóng tôi bỗng lạ thường
trên đỉnh tuyệt, tôi cánh âu lướt gió
*
mừng như thể gặp anh qua thiên hạ
vui quá chừng, nước mắt rớt thành mưa
trôi giạt theo ngọn gió chở hương mùa
băng qua núi, qua rừng qua xứ mộng
*
tôi với mưa, gọi anh từ cõi rỗng
lòng vợi vời một nỗi trống tình xa
những hạt sương rụng trên nhánh lá ngà
anh đã tặng đêm mới vừa huyền thoại
 *
phân vân lắm, con đường nào quay lại
nẻo dốc nào không chia mãi anh - tôi
dốc hoài mong, phố của cô đơn ngồi
khua chất đắng thìa lả lơi hôn cốc
 *
nhắm mắt lại, nghe hồn mình bật khóc
tôi nhớ anh, nhớ đến khật khờ người
nụ hôn ngây cùng tận cũng xa xôi
giữa cuộc thế, anh vẫn người tôi nhớ...
 
đht
 
 Photo de Donghuong Tonnu.

em trân trọng mời anh vào mị mộng
tấm thảm hồng ngưỡng cửa rước chân thơ
mỗi chớp mi- trăm thương và ngàn nhớ
mỗi đêm về, cúi xuống đậu trong mơ
 *
ngõ về khuya, giờ giới nghiêm thủ thỉ
hàng rào tim- cọc nhọn chắn ưu phiền
niềm vui em- là anh- hồn tri kỷ
chở ấm nồng- quà giây phút đoàn viên
 *
anh đem nắng thổi lại hồng hương ái
ngọn nến mơ rực sáng lửa ân tình
lung linh mãi một đời chờ thuở ấy
tim chết dần bất giác chợt hồi sinh
 *
em trân trọng mời anh vào mắt biếc
xua đơn côi, nhúm lại ánh lân tinh
áo liêu trai, quấn anh vào tiền kiếp
đêm từng đêm, em - cám dỗ vô hình

đht
 
sáng nay rủ ánh mặt trời
về Pleiku thăm lại một người thân quen
lâu rồi quên mất dư hương 
quên luôn nắng cũ, mưa rừng, thảo nguyên
 *
trưa nay rủ cánh chim uyên
bay đi tìm lại cành lan ước thề
em buồn, nghe nỗi u mê
ngày xa anh đó, trở về hằn em
 *
chiều nay hạt nhớ quanh tròng
mặn trên môi, thấm sâu dần hồng tâm
những chờ rỉ rả sầu đông
vết thương chưa hẵn lành, rưng rưng ào
 *
tối nay phiên chợ chiêm bao
họp ngay bãi gió trên đầu bóng trăng
em đi rong tìm hoài mong
mua về ướp lại hoa rừng năm xưa
 
đônghươngtônnữ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét