Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2016

Trăng Mười Sáu - Thơ Aí Hoa & Đặng Hoàng Sơn


  Ðêm nay trăng mười sáu,
Soi sáng khắp muôn phương.
Em nhớ người yêu dấu,
Thao thức suốt đêm trường.
 
Chân bước nhẹ ra vườn,
Dạ Lý thoảng đưa hương.
Sao đầy trời lấp lánh,
Hoa lá đẫm hơi sương.
 
Nhớ quá một người thương!
Thao thức suốt canh trường,
Nhìn trăng sao mà tưởng…
Hình ai mờ trong sương?
 
Em như là hằng nga,
Anh là quả địa cầu.
Giữa đêm trăng mười sáu,
Tâm sự suốt đêm thâu.
 
Trăng đêm nay là một,
Hai ta cùng ngắm trăng.
Cho nhau thêm gần gũi,
Ðời thôi bớt giá băng.
 
Dù phương trời cách biệt,
Cùng chung một nhịp cầu.
Ðêm trăng cất tiếng hát,
Mình đâu còn xa nhau!
Ái Hoa - 1994
Em ánh trăng mười sáu, 
Tỏa rạng khắp nẻo đường. 
Theo bóng người yêu dấu, 
Dù xa cách muôn phương
Gót chân son bước nhẹ, 
Trời lấp lánh ánh sao. 
Vườn thơm mùi dạ lý, 
Hoa lá vẫy tay chào.
Nghe nhung nhớ dạt dào, 
Mơ ước chuyện trầu cau. 
Dưới trăng ngà e ấp, 
Nụ hôn đầu em trao.
Anh ôm gốc cây đa, 
Xin làm thân chú Cuội. 
Đêm trăng tròn mê muội, 
Mơ dáng em hằng nga.
Trăng thanh soi dòng nước, 
Mình chung ngắm chị Hằng. 
Trao nhau lời nguyện ước, 
Đời thôi hết giá băng.
Hai phương trời cách biệt, 
Chờ đợi một nhịp cầu. 
Nối đôi bờ thương nhớ, 
Cho mình mãi bên nhau. 

 
ĐHSR - 22 năm sau, 2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét