Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

Chùm thơ Đông Hương

NẾU MỘT HÔM NÀO...

 
 
Nếu em tìm lại rừng sao cũ
biết có còn anh trên lá trăng
hương khuya xưa ấy anh còn giữ
kín giữa lòng tay cánh pơ lăng
*
mộc mạc tâm hồn em thuở ấy
sống cùng đám cỏ giữa triền sâu
anh chỉ bước qua một lần...mãi
để nhớ cho em triệu đoá sầu
*
Nhớ từng chi tiết, từng chi tiết
dáng hình anh dưới bóng trăng tan
nhớ hương da thịt anh bùa ngải
gợi lại đời em tim phế hoang
*
Nếu em về lại rừng lá thấp
biết gặp tình yêu xưa vợi xa
đã hớp hồn em đêm giao hợp
trọn cả ngàn năm tựa món quà
*
Nếu em tìm được rừng sao cũ
gió còn đùa vui trên tóc em
khi trăng cúi xuống hôn lên má
có ngọt như lời thơ của anh??
 
đông hương
 

GIÒNG SÔNG ĐƠN CÔI

 
 
Chia làm hai nhánh giòng sông cũ
một nửa cho người, một nửa tôi
giang đầu, giang vĩ giòng sông hứa
tội nghiệp mưa buồn, se sắt rơi
*
Hai nhánh, anh đi, em ở lại
anh xuối về xứ thật yên bình
em ngược về nơi nguồn nước lạnh
mỗi mùa sỏi đá nghẹn, im thinh
*
Có nhớ chăng thì tình đã rạn
và thơ cũng đã thoát y rồi
xiêm áo thơ em manh vải mỏng
thấy cả chiều sâu những tối côi
*
Tay vạch rêu rong tìm mắt nhớ
những hình ảnh cũ đã vân di
có nạm cát vàng mong manh thở
sợ dấu chân tình nước cuốn đi
*
Em chừ ngồi khóc trên phiến đá
cạnh bờ sông bạc ánh trăng treo
tiếng chim khuya lẫn côn trùng lạ
ngỡ một tinh cầu xa chẳng nhau...
 
đông hương

DÀO DẠT MUÔN ĐỜI

 
Quanh mấy buổi chiều mùa Thu vắng mặt
gói tâm sự buồn em gửi về đâu
có còn như xưa, trên đường tình, rải
ngàn nụ hôn nồng lịm ngọt hương dâu
*
Sương nhẹ chơi vơi, chơi vơi bắt bóng
cuộc tình ấm êm mang nặng tuyệt vời
cái nắng sầu đêm ôm em muôn kiếp
giọt mặn lâu ngày buồn quá anh ơi
*
Còn cả dư hương bao đêm tội lỗi
người đã xa rồi tóc nghẹn, rũ xuôi
xiêm áo mong manh, ngưc thầm hờn dỗi
cơn vui địa đàng hở - kín trên  môi
*
Đêm hợp, sáng tan, giấc buồn không tịnh
chờ một buổi chiều mùa Thu tiếng chân
của bàn tay thơ dìu em đến đỉnh
trái tim hoàng triều, thảng thốt triều dâng
*
Vừa trọn tuổi Thu, mất rồi điểm hẹn
nên giờ vũng đời nước mắt long lanh
xuôi trên giòng sông, mặn hơn cả biển
dào dạt muôn đời ngọn sóng không anh
 
đông hương
 

TÌNH THƯ CỦA LÍNH

 
 
Bóng anh lẫn trong đoàn quân dưới nắng
Áo hoa rừng mồ hôi, lẫn máu thù
vai balô, chân giày Saut đế nặng
lầy lội bùn lần qua trũng, qua truông
*
Mùi thuốc súng gắt còn vương hơi khói
quyện giấc mơ ngày chiến thắng về thành
giữa phiên gác đêm tiền đồn tăm tối
vài phút mơ nào đó ẩn hiện em
*
Nhìn trăng lặn, nghĩ giờ này em khóc
nhớ thương anh, người ngoài chiến trường xa
ước ao em- một ngày anh về, gặp
người lính yêu. Buồn cùng vui chan hoà
*
Tên người yêu, anh viết trên báng súng
bằng sương sa trong ánh lửa hỏa châu
 quanh lặng yên, không tiếng bom đạn réo
chỉ xa xa tiếng vươn vai núi rừng
*
Ngủ đi em, ngoan hiền và chung thủy
đợi anh về, chắc còn chẳng bao lâu
sợ lúc ấy, trên băng ca cà khổ
vết sẹo thâm đen, băng trắng quấn đầu
 
***
Bóng anh lẫn cùng đoàn quân dưới nắng
nhớ hậu phương, người con gái thương mình
giờ này chắc em đang ngồi gội tóc
với hương tình từ áo trận thân quen
 
đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét