Thứ Hai, 30 tháng 1, 2017
Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2017
Chùm Thơ Nhạc Ý NGA
Trình bày: ĐVL
AI HIỀN VỚI CỘNG SẢN?
*
Mồng 1 Tết đọc email của TL
chỉ trích về những bài BIẾM THI CHÍNH TRỊ:
“-Dữ quá nường ơi!”
*
Họ chê: “-Dữ quá nường ơi!”
Đêm về tự hỏi: hiền nơi đâu rồi?
*
Từ ngày hết cảnh chia đôi
Bắc vào từng lũ rỉa mồi dân Nam
Mẹ Quê xanh tái như chàm,
Bắc Nam thống nhất: biệt giam mọt cùm;
Trẻ thơ lếch thếch chết chùm
Chỉ vì đoàn, đảng-thối-ùm trung kiên
Hiền đưa dân thoát: vượt biên!
Dữ theo, nộ khí xung thiên, giết người
Nào đâu chỉ chết con tôi,
Thuyền nhân bao kẻ chết, trồi biển đen!
*
“Họ” này lạ lẫm, thân quen?
Chung dòng Âu-Lạc! Không khen mới kỳ!
Tưởng đâu Tết được lì xì
Không ngờ Mồng Một cười phì nhờ thơ.
*
Nhủ lòng quyết chẳng thờ ơ
Viết cho dân tộc, màu cờ đã yêu
Quê hương trong cảnh lửa thiêu
Hiền hòa như lụa phẳng phiu, sao còn?
*
Nén hương Mồng Một khóc con,
Mồng Hai nhớ Tết bồ hòn Mậu Thân
Một người di tản bốn lần*
Làm thơ chống Cộng sao vần hiền ngoan?
Ý Nga
Canada*Mồng Hai Tết Đinh Dậu
*Kể từ lúc nhà bị Việt Cộng pháo kích cháy ra tro vào Tết Mậu Thân cho đến nay tác giả đã trải qua 4 lần di tản
THIỆN TÍNH
Lòng nhân trải rộng thế gian
Cứu người hoạn nạn, hỏi han, chia sầu…
Kiếp này gieo phước kiếp sau
Mong sao đoạn tận khổ đau dương trần
Ý Nga
Calgary*Mồng Ba Tết Đinh Dậu
SAO MÀ KHÓ TÍNH!
Ở nhà, ai sợ ma,
Vô rừng sợ thú dữ,
Xuống biển ngại nám da,
Leo núi, chân kiêng cử.
Thức khuya ngại nhức đầu,
Dậy sớm than buồn ngủ,
Ngủ gà, ngủ vịt lâu
Vẫn buồn?
Sao cho đủ?
Ý Nga
Canada*Mồng Ba Tết Đinh Dậu
Sách đã xuất bản
Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2017
KHAI BÚT HOA - Thơ Như Thương
Giao Thừa đôi ngả đôi nơi
Lặng
nghe tiếng pháo quê người quê ta
Nửa
khuya khai bút hoa Xuân
Bạch
mai một đóa hiện thân tinh tuyền
Tấc lòng son vẫn vẹn nguyên
Dẫu nghìn trùng dặm vẫn thiêng hương trầm
Lòng chùng lặng lẽ âm thầm
Tha phương mòn cả tháng năm đợi chờ
Đất quê từ độ nguyệt mờ
Ta theo trôi dạt bến bờ rất xa
Chao nghiêng trời đất nhạt nhòa
Quê hương mà ngỡ như là mù khơi
Giao
Thừa mai tặng cho đời
Hồn
hoa cánh mỏng gửi trời phương Nam
Bói
trang Kiều phận đành cam
Mây
bay cố xứ khói lam quê mình...
Như Thương
(Giao
Thừa năm Đinh Dậu 2017)
Thứ Năm, 26 tháng 1, 2017
Chúc Xuân Tiếng Quê - Thơ Bửu Truyền
Chúc phúc chan hòa giữa tiết XuânMừng vui gởi đến quý thi nhânAnh Sơn, Mạc, Lý, Phong, Hà, Ấn, ...Chị Ái, Kim, Hưng, Đỗ, Thảo, Hương, ...Tiếng nhạc Mai Đằng, Tân, Vũ, Võ,...Quê thơ Xí Xọn, Ngọc, Giang, Thương, ...Năm Gà vỗ cánh "ò o ó"Mới biết danh thơm dậy bốn phương.
bửu truyền
Thứ Tư, 25 tháng 1, 2017
MÙA XUÂN NÀO CHO MẸ - Thơ Song Ngữ HÀ ĐÌNH HUY & THANH THANH Lê Xuân Nhuận
Có Mùa Xuân nào cho Mẹ không em?
Dĩ vãng buồn, và ký ức không quên:
Đêm chạy giặc Tháng Tư Đen ngày đó!
Mẹ dắt dìu cả đàn con khốn khó
Vượt trùng dương với thuyền nhỏ mong manh
Trên đại dương bị hải tặc hoành hành
Mẹ tuẫn tiết liệt oanh ngời Gái Việt
Oan khiên đó! Chừ làm sao em biết?
Ba mươi năm rồi, dân Việt chịu đau thương
Ba mươi năm rồi, người Việt sống tha phương
Sống rải rác khắp cùng trên thế giới
Mùa Xuân này, xin em cho anh gởi
Một đóa hồng đến người Mẹ năm xưa
Với lòng thành cầu nguyện sớm trưa
Cho hồn Mẹ ngày mai thanh thoát.
HÀ ĐÌNH HUY
ANY SPRING FOR MOM?
Is there any Spring for Mom, my dear?
The sad past and memory would never clear:
Fleeing from the enemy that Black April's night,
Mom guided her poor children in a sorry plight
Crossing the ocean in a small fragile boat.
Alas! while at sea the pirates atrociously smote;
She committed suicide proud of being a Viet lady.
Such misfortune, now how could you see, baby?
For thirty years, Vietnamese have endured pain;
Thirty years already, they have suffered in bane
Living scattered everywhere on this earth.
This Spring, kindly take from me of my life's worth
A rose to the Mom of Boat People that old time.
In all sincerity we pray day and night in chime
For Mom's Soul to be at leisure in Ultimate Bliss.
Translation by THANH-THANH
Thứ Ba, 24 tháng 1, 2017
BÀI THƠ VIẾT CHIỀU CUỐI NĂM Kính dâng Từ Mẫu. Tặng những bạn đồng tâm cảnh. - Ngô Minh Hằng
Tha hương, năm tận tháng cùng
Mẹ ơi, nhớ mẹ não nùng lòng con
Nhớ ngày hoa búp, nụ non
Con chưa đủ lớn đủ khôn để mà...
Biết đời rồi sẽ chia xa
Và ngày mất mẹ sẽ là cuồng phong
Đau thương sóng nổi trong lòng
Nhận con chìm xuống đáy dòng cô đơn
Không ai lau lệ tủi hờn
Không ai nâng dắt qua cơn bão bùng ...
Hôm nay năm tận tháng cùng
Và trời tuyết cứ chập chùng tuyết bay
Cuối năm, những lúc thế này
Xót xa nhớ mẹ con hay tâm tình
Nghiêng thơ rót xuống lòng mình
Mẹ ơi, mẹ cõi vô hình, biết không ???
Rằng con nhớ mẹ vô cùng
Từ ngày xa mẹ chưa ngừng lệ rơi
Vì từ mất mẹ thì đời
Những yêu thương cũng chứa lời dối gian
Và đời điên đảo, đa đoan
Và con khờ khạo vô vàn mẹ ơi
Cho nên ganh ghét của đời
Luôn tìm con để gieo lời nghiệt oan
Bàn tay đời chẳng nhẹ nhàng
Như lòng mẹ đã dịu dàng thương yêu
Mẹ ơi, con nhớ mẹ nhiều
Bài thơ dâng mẹ viết chiều cuối năm
Có buồn vui cuộc thăng trầm
Có lời tâm sự có thầm lệ rơi...
Có con đi giữa cõi người
Nhìn hoa tuyết trắng đau trời cố hương ...
Ngô Minh Hằng
Mời Quí Vị và các Bạn đọc thơ NMH tại:
XUÂN ÐIỂM TRANG - Thơ Nguyễn Phan Ngọc An
Gió đông thổi lạnh lùng khôn tả
Cho người thơ buốt giá từng cơn
Nhớ chàng nơi động cô đơn
Ðêm đêm trao gửi nụ hôn tình nồng
Em đã thấu cõi lòng thi sĩ
Nguyện cuối đời tri kỷ tri âm
Hai ta kết chữ đồng tâm
Bên thềm hạnh phúc âm thầm nở hoa
Cạnh phu tướng em là người ngọc
Quý yêu chồng bởi lộc trời cho
Chàng tâm huyết với cơ đồ
Trợ dân đem lại tự do sơn hà
Thuở tuổi trẻ xa nhà tự lập
Chuổi thiếu niên bầm dập bao phen
Quyết không mang lấy chữ hèn
Vừa làm vừa học sách đèn thâu canh
Nuôi ý chí công thành danh toại
Về quê xưa tìm lại Mẹ Cha
Quỳ xin hai đấng thứ tha
Thời gian qua để xót xa song đường …
Rồi năm tháng phong sương trôi nổi
Chuyện lứa đôi dứt mối duyên tơ
Ðến nay tóc đã bạc phơ
Vùi chôn dĩ vãng mịt mờ tương lai
Tưởng muôn thuở không ai thổ lộ
Lặng im chờ huyệt mộ gửi thân
Nào hay đời vẫn còn xuân
Ðưa nàng thơ nhỏ đến gần bên anh
Duyên đồng điệu xây thành mơ ước
Ðốt thời gian để được tương phùng
Xuân này đôi bóng thủy chung
Nắm tay ta dạo khắp vùng quê xa
Hẹn một sớm tình ca trổi khúc
Niềm hoài mong thôi thúc tràn dâng
Tình ta tươi thắm bội phần
Ðiểm trang hò hẹn như lần mới yêu …
nguyễn phan ngọc an - 2017
www.trangthongocan.blogspot.com
Thứ Hai, 23 tháng 1, 2017
TẾT NÀY (2017) CON CHÁU CHẲNG VỀ QUÊ (Tặng : em gái & con trai ở Châu Âu) - Nguyễn Khôi
Vui như Tết mà cũng buồn như Tết
Tết gia đình xum họp mới là vui
Buồn gì bằng mỗi đứa ở một nơi
Mồ cha mẹ không ai về "tảo mộ " !
*
Dân (Bắc) bỏ làng chạy xô đi "xuất khẩu"
hết Đông Âu , lại Nhật với Hàn
Con gái lớn "xuất" sang Đài làm "vợ"
Xóm quê trơ mấy lão già làng...
*
Dân (Trung) vượt biên sang Lào, Thái
Bên ấy còn ối đất làm nương
Đất/ biển quê nhiễm Formosa, Bauxit
Muốn sống thì tạm lánh khỏi quê hương...
*
Dân (Nam) quen chuồn sang Mỹ Quốc
được "Tự do" ở "Thế giới Tự Do"
Bầu bạn "lưu vong" vui "Sài Gòn nhỏ"
Vọng nhớ Nam kỳ Lục Tỉnh ...nuối tiếc ngày xưa...
*
Ôi Đất Nước,
Những cơn lốc di dân - bỏ làng - biệt xứ
Thương ơi thương...
Tết...
Mình lủi thủi về làng
Đứng giữa vườn nhà trống hơ, trống hải
Giữa Quê hương mà tưởng niệm Cố hương .
------
Quê Đình Bảng, Bắc Ninh , tết Đinh Dậu
NGUYỄN KHÔI
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)