Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

QUÊ HƯƠNG - Thơ Trầm Vân




Sóng đưa dào dạt tình quê
Cầu tre lắc lẻo đi về bước cong
Quê hương là những dòng sông
Câu ca dao lượn bềnh bồng gió ru

Là cô gái tóc huyền mơ
Nghiêng che vành nón gót thơ dịu dàng
Là trong xanh chiếc giếng làng
Gầu trăng em múc tình sang phía người

Là xanh tiếng mẹ ầu ơi
Ru con âu yếm đưa nôi đêm chiều
Là vi vu tiếng sáo reo
Tuổi thơ bé thả cánh diều lên cao

Là mềm đôi dải yếm đào
Thắt câu quan họ xôn xao hội đình
Là cày bão cấy bình minh
Dòng mồ hôi chảy tưới xanh ruộng vườn
Gió nghiêng cành trúc ngõ thôn
Tiếng chim ríu rít hót thương ngọt ngào

Quê hương là tiếng thét gào
Đường gươm mũi giáo nôn nao diệt thù
Đống Đa chiến thắng phất cờ
Giặc Thanh tháo chạy mịt mờ khói sương
Bụi mù vó ngựa Trưng Vương
Phá xiềng nô lệ dẫn đường tự do...

Dòng sông xuôi ngược con đò
Lòng ta xuôi ngược đôi bờ quê hương
Đời chia bao nhánh vui buồn
Cũng theo con nước về nguồn tìm nhau 

Trầm Vân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét