Anh nằm đây bao năm yên giấc ngủBóng hoàng hôn ủ rũ cuối chân mâyNghĩa trang buồn quạnh vắng mấy hàng câyTừng chiếc lá vờn bay về xa vắng.Anh về đây một ngày thu nhạt nắngMưa thu buồn một sáng nhẹ tuôn rơiMưa phất phơ vẫy tiễn một mảnh đờiVề lòng đất ôm trọn trời Tổ Quốc.Anh hy sinh trọn lời thề "Vị Quốc"Trên chiến trường ... Anh gục ngã tuần quaTừ phương xa khói lửa giữ Sơn HàAnh trở lại bằng vòng hoa "Thương Tiếc".Giọt mưa thu hay lệ nhòa mắt biếcMảnh tang buồn ... Em góa phụ ngây thơAnh lắng im ... Em tan nát thẫn thờHồn chết lịm hằng giờ ... môi mặn đắng.Nghĩa trang buồn mỗi ngày chưa tắt nắngEm một mình lặng lẽ đến thăm anhNgồi lắng im nghe chết quãng đời xanhÔm bia mộ ... thiếp dần ... Em nào biết.Tháng Tư Đen ... bạn bè anh tuẫn tiếtKhi lệnh truyền buông súng, mất quê hươngCuộc chiến tàn sao lại quá tang thươngMáu loang đỏ khắp nẻo đường đất nước.Tháng Tư Đen ... tang sầu phủ vận nướcLá Cờ Vàng ... giặc kéo xuống hôm naoCả Miền Nam mặc niệm, lòng nghẹn ngàoNgày "giải phóng" ... máu trào nơi khóe mắt.Giặc tràn vào ... Quê Hương mình đã mấtChúng đê hèn tàn phá cả nghĩa trangChúng trả thù hèn hạ quá dã manTừng bia mộ, xương tàn văng tung tóe.Ba tám năm nghĩa trang buồn quạnh quẻCây phủ giăng như một đám rừng hoangCỏ tràn lan che mất lối nghĩa trangTượng "Người Lính" bàng hoàng ... giặc phá vỡ.Quốc Hận nay, đảng gian manh tráo trởĐến thắp nhang che giấu dạ bất lươngĐảng chủ trương độc ác mở con đườngXuyên nghĩa địa ... con đường tang thương quá.Anh nằm đây ngỡ yên dưới mộ đáNhưng đâu ngờ lũ giặc quá dã manChúng trả thù ngay cả nắm xương tànĐể xây dựng cái "thiên đàng cộng sản".
Hoàng Nhật Thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét