Tuổi hồn nhiên theo thời gian đi mất
Xuân có về cho lá trổ màu non
Vườn sau đã vắng bóng chim về hót
Con đường xưa hiu hắt bóng hoàng hôn
Hỏi mùa xuân ấy bao giờ trở lại
Gió đông về run rẩy giọt sương mai
Chiếc lá rơi cho cành cây khắc khoải
Mây vô tình mờ nhạt bóng hình ai
Một trời quê mơ hồ như khói sóng
Đêm về đâu lạnh lẽo ánh trăng tan
Đã xa rồi mong manh hình với bóng
Còn lại gì cho nỗi nhớ mênh mang
Trong hư ảo tìm mùa xuân năm trước
Tưởng bóng người về lại bến sông xa
Đã sớm biết cuộc tình như mây nước
Sao lòng còn quay quắt bóng chiều qua..
Vầng trăng xưa mang nỗi sầu ly biệt
Cánh hoa tàn còn đọng chút hương đêm
Nỗi nhung nhớ cho lòng thêm tha thiết
Mong xuân nào về lại chốn bình yên...
Thu Chi Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét