Thứ Tư, 6 tháng 3, 2019

Chùm Thơ Đông Hương




Em nghiêng chiều xuống_bắt cầu
qua anh_tìm lại mây màu trời Xuân
chiều nghiêng đôi cánh cong vênh *
chông chênh trên rặng núi Alpes_thẫm dần
*
Em như cánh nhạn bâng khuâng
hỏi mình nhớ đủ số hôn ngọt ngào?
oằn người dưới gió xôn xao
không gian bên ấy dáng màu hoàng hôn
*
Xa xa, mây rũ xuống buồn
lịm vào tuyết trắng trắng quanh triền Mont Blanc
em chơi vơi giữa muôn trùng
đổ đâu chừ cánh_ngại ngùng_đổ đâu?
*
Em nghiêng đêm xuống phố sầu
xem chừng kẽo vỡ bóng nhau đang về
nhớ anh_tình cảm xưa kia
em gom lại đủ, chưa hề mất đi.

đông hương

* chữ Lan Phi



Xa phần tư quả điạ cầu
hai bờ liệu đủ cùng màu sao_trăng
giữa mơ_ấm _lạnh ngực trần
vòng tay xưa ấy_khoảng không quanh mình
*
Nhớ gì đâu rồi rưng rưng
cho tràn oà vỡ đê lung linh hồng
sáng này nắng chiếm không gian
vẫn nghe thấm lạnh môi ngoan quanh triền
*
Thời gian bất trị_liên miên
quay nhanh không đợi nhịp tim theo cùng
với người_cạn giọt sầu đông
mai anh bến mới_tôi trồng quạnh hiu
*
Lang thang như những ngọn triều
ra _vào_đi_ở tuỳ theo phong thần
ngón gầy khoắn nhẹ rêu rong
cho đừng bọt sóng chạm chân lên buồn
*
Tôi _xưa, nay bóng cuộc tình
nhạt nhoà hương sắc vơi dần từ khuya
lục trong cổ tích bốn mùa
lỡ tay đánh vỡ bình thơ ngọt ngào
*
Xa nhau phần tư địa cầu
hai bờ lăng lắc làm sao bắt cầu
thôi thì gắng giữ cho nhau
bao nhiêu cảm xúc ban đầu ...dễ thương

đông hương



Sáng ra, bóng ngã qua thềm
mưa đêm hiên ướt, rêu mềm trợt chân
nép vào nhau, sẻ bâng khuâng
bay đi hay ở_mênh mông chân trời
*
Đằng sau cửa kính một người
nghe mưa_chạnh nhớ ...mà thôi...cũ mèm
sau đồng tử bỗng lem nhem
giọt ngà khó trị luân phiên chảy dài
*
Buồn gì_ đầu lắc ngoảy ngoay
ta chùng chình giữ giòng cay quanh tròng
nghe như tiếng phổi phập phồng
cắn môi cho chặt sợ buồn ghé thăm
*
Giận đời_ngồi bệt trên thềm
đưa tay bắt hạt mưa _hồn chênh vênh
giọt bay ướt áo đàn chim
giọt rơi trên tóc màu sương quá mùa
*
Chần chừ, trời đã quá trưa
trái sầu lịm chín, đòng đưa...chờ ngày
mưa nhiều đủ...để...quên ai??

đông hương



Điệu buồn gõ những lời ru
trên không ngày tháng Mẹ ru đầu đời
nhẩn nha tự thuở thôi nôi
võng đưa còn đó _mà người trời xa
*
Điệu buồn _nước mắt chan hoà
cô đơn gậm nhấm đã 3 phần đời
Mẹ đi mấy chục năm rồi
đếm trong thoáng nhớ_nợ người còn vay
*
Điệu buồn_con gõ Mẹ ơi
ngón gầy trên phím_giọt dài quanh môi
à ơi, nốt ngủ lâu nay
phím chùng vì đã lâu ngày nhện giăng
*
Điệu buồn nức nở trong đêm
con nhai mặt gối đến mềm...như tương
hồ mơ như Mẹ... cạnh giường
con ôm chặt Mẹ...chỉ toàn khoảng không...

đông hương



Mình_cánh én không mùa Xuân
vẩn vơ liệng giữa không trung vô tình
chim về đổ ngọn tư riêng
tháng Hai rồi, nụ lặng yên giấc buồn
*
Ừ_mình cánh én băng ngàn
tương tư _nhớ thuở nắng hồng sớm mai
Xuân xưa...nayè chỉ di hài
dấu chân thương đã phủ đầy bụi quên
*
Chim về tìm lại tổ quen
rạ, rơm mưa bão rêu phong ...rã tàn
đậu nhìn bờ tổ mong manh
nhìn đau lần cuối rồi lang thang đời
*
Trời sinh mình_cánh chim côi
bồng phiêu ngàn ngã vẫn đời cô đơn
Xuân giờ là đã... cố nhân
còn đâu Hiệp Phố mà mong... Châu về...

đông hương



Cho tôi một phút thần tiên
ngồi xem thiên hạ huyên thuyên ngạo đời
cho tôi một khắc trời ơi
mỉm cười nhìn nắng cuối trời đang phai
*
Cho tôi một thoáng nhớ dai
nghĩ về lại chốn thiên nhai kỷ hoài
cho tôi nợ ẩn ngữ người
si thơ, mê cả mảnh trời trong mơ
*
Cho tôi đếm được đợi chờ
bên song quán trọ, nghe hư vô về
khuấy hoài tách đắng đam mê
hình như độ đắng càfé bám thìa
*
Cho tôi tìm lại diệu kỳ
khung trời huyền thoại kỷ tri thuở nào
cho tôi giây phút nôn nao
tâm hồn mở cửa: Anh vào...tự do

đông hương



Em về nghe Huế hát buồn
từ anh đi trận bao lần chờ thư
biết là thư Lính không như
nhiều trang, sợ địch thủ chờ chung quanh
*
Thư anh viết dưới tàn trăng
ba lô _bàn, vẫn gọn tràn yêu thương
nhớ sao màu áo bông rừng
vết thương cằm trái chiến trường Pleime
*
Ngực _vai ri rỉ chan hoà
mùa hè đỏ lửa _tháng 3 mở đường
tình em anh cỏng trên lưng
ba lô chĩu nặng mùi hương ngọc ngà
*
Hành quân nào biết ngày về
tương lai_viễn ảnh_hẹn thề mù sương
chiến tranh khói lửa kinh hoàng
toàn đêm thao thức, tiền đồn ngồi canh
*
Mơ thèm một điếu Capstan
thèm hôn em_tóc, vờn quanh vai mình
hương hoàng lan trên môi em...
ôm M_16 ngỡ ôm... thân tròn

***********

Bao năm bạn với chiến trường
nào ngờ gãy súng nửa chừng...thảm thương
tù đày tại Hoàng Liên Sơn
mười năm đày ải, da mòn bọc xương
*
Bẵng tin em gái hậu phương
chờ anh, chờ mãi, chờ hoài...không tin
Mạ đòi em phải lấy chồng
cấm không cho đợi nữa...đành sang sông

*******
Mình duyên không nợ thôi em
chờ chi thằng lính trận quèn cụt chân
làm sao bảo bọc được em
thì xem như mộng yêu thương quặt què...
*
Thư anh đến, dài...lê thê
răng anh không gửi trước vài ba hôm
mặn chùng, tràn cả giòng Hương
trời ơi! trái đắng ...trong tim...vỡ đầy

đông hương



Cảm đề cho VỀ LẠI HUẾ XƯA
*
ÁO HOA RỪNG ƠI
*
Anh về có gặp em mô…
người xưa vắng bóng, con đò bến im
giòng trôi, lạc giấc mơ_chìm
răng anh không hỏi ngày em tuổi hồng
ngày em chưa đi lấy chồng
ngày mô mẹ cũng bảo đừng chờ anh
anh là lính chiến, quanh năm
nay đây mai đó sống còn mong manh
trời ơi ! cuối tháng pháo hồng
em vô duyên quá...không tròn lời thương
***
Áo Hoa Rừng ơi! đành nợ anh
kiếp sau gặp lại...em đền...gấp đôi...

đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét