Người vì lý tưởng sơn hà đó
Khoác chinh y bảo vệ non sông
Hai miền ngăn cách dòng sông nhỏ
Ý thức chia hai chẳng một dòng
Nỗi xót xa lòng người ở lại
Những ngày thương nhớ kẻ chinh phu
Từng đêm thao thức vầng trăng khuyết
Xa vắng người đi đã mấy thu
Người đi xa mãi miền quan tái
Người ở thành đô quên phấn son
Khói lửa triền miên nơi chiến tuyến
Tiền đồn rực sáng hỏa châu rơi
Người vẫn đi về nơi gió cát
Núi rừng xa mưa gió lê thê
Người chinh phụ từng đêm trăn trở
Đại bác nơi đâu vẫn vọng về
Lòng còn gởi tận phương nào đó
Cánh nhạn về đâu khắp núi sông
Vầng trăng sáng tỏ dường xa khuất
Chờ đợi trăm năm dấu mỏi mòn..
Thu Chi Lệ
(Tháng 03.2019)
* NỖI SẦU THIÊN CỔ
Đâu biết lần đi chẳng trở về
Người nằm xuống một mùa ly loạn
Mưa rừng gió núi ngàn dâu bể
Như vọng ngàn xa tiếng thở than
Những tưởng ngày về vui sum họp
Ngờ đâu giấc mộng đã vỡ tan
Vùi chôn một nấm mồ hoang lạnh
Đau lòng chinh phụ mảnh khăn tang
Lòng quắt quay bên trời kỷ niệm
Sầu nào vương vấn bóng hình xưa
Đường xa mỏi bước về hoang vắng
Hương khói chiều nay theo gió đưa
Nghe tiếng chim chiều tha thiết gọi
Bóng người đã lạc thuở nhân gian
Nỗi sầu thiên cổ trôi ngày tháng
Đêm đêm mờ nhạt ánh trăng tan
Ngàn năm nữa về qua chốn cũ
Thăm mộ bia ai ngủ bên đường
Nghe trong từng phút giây mầu nhiệm
Một mảnh hồn ai mãi vấn vương..
Thu Chi Lệ
( Tháng 04.2015)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét