Thứ Tư, 15 tháng 5, 2019

Chùm Thơ Đông Hương Tôn Nữ

THƠ CHO MÙA XUÂN VÔ TẬN



Thơ rất dài, cho mùa Xuân vô tận
để mai đây hoa lá khỏi ghen sầu
dù mây ngàn bị gió đuổi về đâu
thơ còn lại màu Tým thương ngày cũ
*
Từ ngẫu hứng em đem Xuân về phố
cho giọt châu đừng rạn vỡ rồi buồn
vì trong lòng đầy nợ những lần hôn
anh đã tặng khi chờ càfé sáng
*
Mỗi một ngày anh gửi thêm ấm nắng
nên nỗi mừng vây trọn cả trời yêu
quyến luyến nhau sáng sớm đến cuối chiều
cũng vừa đủ liêu xiêu từng khoảnh khắc...
*
Thơ rất nhẹ như màu trăng ngọc bích
thơ dễ thương như một bức tranh tàu
màu Tým xưa loáng thoảng bóng hình nhau
em chồm dậy ôm chúng vào thật chặt
*
Thơ có đủ làm tách càfé ngọt
nguyên bốn mùa ngan ngát vị hương quen?

đông hương

KHI EM ĐI


Khi em đi, chỉ xin anh điều ước
dù xa nhau, hôn cũ giữ ngàn đời
trong ba lô, mang cùng _đường xuôi ngược
trên chuyến tàu đời, dù có đơn côi
*
Khi em đi, con đường rầy sỏi dại
nắng ngây ngô, lẩm nhẩm đếm ngày về
mong anh bảo: rong mau rồi trở lại
nếu tim buồn, đừng để lở phù sa
*
Mai em đi, long lanh từng giọt nhớ
mặn thẩn thờ, ray rứt ướp rèm mi
giòng nho nhỏ uốn dài theo đôi má
rát và cay làm đục vũng xuân thì
*
Nắng ấm lắm nhưng tâm hồn quá lạnh
xuyên thịt da _cào cấu tim _phiêu bồng
xiêm áo mỏng, không đủ che... trống vắng
tay em gầy, không trọn... một vòng ôm

đông hương

ĐI TÌM DẤU XƯA


Ai đi_ai ở_ai về
tôi đi_tôi sẽ tôi về một tôi
con đường quãng nắng xa xôi
bước nghe tiếng chậm hoạ lời nhịp tim
*
Dấu xưa bụi phủ vết tìm
tôi thơ thẩn kẽ trốn miền phù vân
ngõ xuôi xuôi dốc hồng hoang
chênh vênh sườn đá trăm năm trền mòn
*
Trụi trần rừng cũ pơ lăng*
mất Người, hoa héo cánh tàn sầu đông
sương khuya rũ rượi tùng giòng
ướt tôi_ ướt cả tâm hồn đam mê
*
Ai đi_ ai ở_ ai về
tôi quay gót bước, kéo lê ách buồn
oằn người nguyên thuở lưu vong
thiên thu quả ngắn_chỉ chừng vài giây
*
Cuộc chơi như tiệc rượu say
uống cho đến cạn chung đầy mị mê
bóng trăng ngở bóng Người về
tôi ôm chầm lấy_hả hê... đến khờ

đông hương

*hoa gạo

TỪ CÕI VÔ BIÊN


Anh về từ một cõi mơ
hồn lơ lửng gió, bơ vơ muôn trùng
mộ buồn, mưa ướt, đêm sương
phân vân chưa hiểu hướng phương đất_trời
*
Bao nhiêu Xuân đã về rồi
tháng Ba nhắm mắt trên đồi Charlie
chẳng nghe thằng bạn nói gì
trải poncho gói gọn thi thể mình
*
Hình như đạn réo chung quanh
mảnh bom nào cắm ngực mình phải không?
tay tê, chân liệt, vô hồn
khẩu M79 còn tròn trong tay
*
Đời anh còn chút mắn may
được nằm trong chiếc quan tài gỗ thông
toàn thân phủ lá cờ vàng
anh về nhà mới Nghĩa Trang Biên Hoà
*
Anh giờ bóng quế_hồn ma
vẫn em thương nhớ...cứ 3, 4 ngày
em vào quét dọn lá rơi
lau bằng nước mắt ảnh người tình xưa
*
Thương em quá trẻ...vẫn chờ
nợ em nhiều lắm, bao giờ trả xong
thủy chung...không chịu lấy chồng
cứ vành khăn trắng quấn quanh trên đầu
*
Muốn ôm em...mà làm sao
chì biết hôn gió, lòng đau...miên trường

đông hương

Thursday, March 21, 2019

PHÂN TÂM CHẺ BỐN HƯỚNG ĐỜI


Giờ tôi lạc mất tình thương
thà tôi về lại vô thường...may ra
trái tim thơ thôi phù sa
cầm như một chuyến đi xa dị thường
*
Gót chân lăn lóc miên trường
nẫu cao lên tận cuối tầng cô đơn
hay về xứ có đêm trơn
không trăng, không gió, không nguồn, không chiêm?
*
Biết đi là sẽ...biệt biền
dấu không lưu lại ưu phiền sau lưng
bạn bè, ngay cả người dưng
nhớ _quên mai một sẽ buồn mình tôi
*
Phân tâm chẻ bốn hướng đời
may ra còn một phần trời ảo hư
níu mưa xuống, viết chúc thư
gửi về sông_biển, ngạo từ mãn khai
*
Là tôi _du tử miệt mài
hành hương vào xứ sương ngày, nắng đêm
ừ, mình như một bóng điên
liêu xiêu, không thẳng con đường tìm nhau
*
Con bà nó, chừ về đâu
chỉ nghe tiếng sóng bể dâu... dập dềnh

đông hương

Wednesday, March 20, 2019

CÒN DƯ ÂM TIẾNG SÁT VỌNG TRỜI PLEIME


Ngồi nghe trời trở cơn mưa
bỗng dưng nhớ chuyện ngày xưa với Người
bao nhiêu tháng Tư qua đời
vẫn nguyên xa xót lòng người hậu phương
*
Em đi xa _ Anh chiến trường
em thành phố lạ, tâm hồn vắng tanh
Anh giày Saut, nhịp quân hành
balô_nón sắt băng rừng_truông mây...
*
Em ngồi, tận góc trời Tây
đọc giòng thư chót 50 năm rồi
cành lan héo giữa lòng tay
những hàng chữ nhạt nhoà mùi hương xưa
*
Héo hon tim nhỏ cũng hùa
moi từng hoài ức vỡ _oà rưng rưng
nhắm mắt nhớ áo hoa rừng
vòng tay ôm chặt thân mình_trước khi...

***
Năm rồi thăm lại Charlie
thăm Sông Ba _khóc Pleiku_Ngok Hồi
hồn xưa áo trận vợi vời
một vùng lửa đạn rạng trời Lam Sơn
*
Cổ Thành tàn tích chiến tranh
ngó cờ đỏ máu sao vàng khó ưa
cao nguyên buồn, cao nguyên mưa
rừng xưa rũ rượi bốn mùa lá rơi
*
Quê hương cũ tôi đâu rồi
chỉ còn tiếng Sát vọng trời Pleime
cố hương toàn những mặt hề
về chi để thấy...lê thê...hận thù

đông hương

GIÒNG THỦY TINH


Theo xuôi vời một giòng sông
dọc bờ rêu phủ, mênh mông nắng vàng
rêu phong tích tụ ngọn nguồn
hương xưa chưa nhạt, vẫn còn...phiến phiên

Nhớ hoải kỷ đã thâm niên
chờn vờn _thấp thoáng một hình bóng xưa
dẫu qua bao ngã đời thô
giòng sông vẫn mãi, lững lờ thủy tinh

Ừ Anh, nguyên dấu cuộc tình
thời gian có tuổi, cõi riêng yên lành
cho dù mưa _gió_phong sương
trời mây xuống thấp_đá tròn bình nguyên

Gió lồng lộng toà thiên nhiên
vườn tâm hé mở, chờ duyên xưa về
giòng sông thoai thoải đam mê
những con cảm xúc lê thê...oằn Người

đông hương

Saturday, March 16, 2019

MƠ HỒ SÁNG NAY


Mây ủ rũ nhìn nắng Xuân tàn tạ
nụ hoa buồn muốn sắp rụng, không vui
bồ công anh lổ hang vì mưa đá
đêm qua trụi trần, cánh chĩu sương rơi
*
Con bà nó, thi hứng tôi èo uột
sáng ngồi vườn, tìm chút xíu hồn thơ
giữa tháng Ba, không khí cón lạnh buốt
tôi trở vào nhà, khoác áo chiêm mơ
*
Thì vời vợi có bao giờ song suốt
cứ mơ hồ, cõi thiên nhai còn anh
và mong sao phi đạo đèn vừa đốt
đường bay tôi đáp xuống thật an toàn
*
Loanh quanh mãi với lá, hoa, mưa, nắng
quên mất đời toàn huyễn mộng_mơ hoang
Anh có thật hay chỉ là chiếc bóng
trong thơ_tôi tô cho thêm đẹp tầm hồn
*
Mấy hàng phím làm nư, chữ nhoà nhạt
mấy ngón gầy thắc mắc ...vấn quân tôi
Ừ_thì chắc tại sáng này trời ướt
nên giấy tim nhũn mất, ý...lời lười.
*
Tôi ngắt vội một cánh hồng thật đỏ
tô lên môi... cho thắm lại... nụ cười
sợ rũ rượi làm cảm xúc tan vỡ
lại phải đi tìm...ở đâu xa xôi

đông hương

Friday, March 15, 2019

CHÀO TỪ BIỆT




Chào từ biệt Anh, người xưa lính trận
chưa hề quen, nhưng cảm xúc vô ngần
hình anh trên bàn thờ, hương khói vây quanh
quyện tiếng khóc người thân quẩn quanh đây đó
*
Tôi chắp tay_cúi đầu _từ xứ lạ
trân kính một lời cầu Anh đi bình an
trên chuyến bay cuối về nước thiên đàng
anh để lại đời một vành khăn tang trắng
*
Tôi chỉ là hậu duệ_thương lính chiến
mọi Binh Chủng Quân Lực Việt Nam Cọng Hoà
mỗi khi nghe có một người đi xa
giọt lệ nóng làm rát cay da trên mặt

Trong tim tôi, Lính không bao giờ chết
cho dù già, hay trên chiến trường năm xưa...

đông hương

Thursday, March 14, 2019

GÓT BUỒN VÔ ĐỊNH


Để một ngày không quên mùa Xuân hồng
tôi xiêm áo, đón bus đi về phố
mùa giữa tháng Ba, nắng còn ngủ trễ
gót buồn buồn dẫn vòng quanh _vòng quanh
*
Tôi lững thững về Phố Hồng, vô định
những con chim mùa Đông theo xin ăn
con què tôi đâu_còn sống hay chết
tôi nhớ anh_nhớ nó_buồn vô ngần
*
Trời nổi gió Autan về thổi mạnh
thêm mưa bay_lạnh thấm sâu xuyên hồn
place Capitole cầm như mẫn cảm
bong bóng mưa dài, quấn quýt theo chân
*
Mình vào quán hay là lang thang tiếp?
băng Garonne, tìm lại những vợi vời
thôi_vào quán đi, trời như muốn tuyết
tháng Ba mà, giboulée đang rơi
*
Tay vô tư, thià khuấy tròn tách đáng
hai viên đường chẳn thấy ngọt...mà cay
uống cho nhanh để đừng cho chất mặn
tôi níu tôi, chạy trốn...bóng một người
*
Trên chuyến xe về, tâm tư mờ _ảo
sáng nay trời buồn..nắng vỡ sau mây.

đông hương

Wednesday, March 13, 2019

MAI EM ĐI


Mai em đi, bỏ lại một mình anh
nhưng em biết anh không buồn gì mấy
những dễ thương, những dị òm thuở ấy
mai một nhạt nhoà trong cõi trần gian
*
Mai em đi, đường nhau quên ngập nắng
bước quạnh hiu chập chững giữa mưa chiều
guốc không khua nổi vì mưa hạt nặng
át tiếng gót buồn chầm chậm_liêu xiêu
*
Mai em đi, chỉ nhớ quên vang vọng
anh rảnh đâu mà ngồi đó nhớ về
người thương cũ_anh lấp ngay chỗ trống
một bóng hình đài các_ anh si mê
*
Mai em đi, thương yêu rồi cát bụi
như bóng mây tan_hợp bởi gió ngàn
như bóng trăng tàn cuối khuya khuất núi
như một nốt đàn trên phím chùng giây
*
Mai em đi, chung tình em vẫn giữ
trong lá thư tình cuối chuyện chúng mình
mai lên nớ_tìm vườn thiên nhai cũ
cây cổ thụ già _trái cấm chín_chim chưa ăn

đông hương

Tuesday, March 12, 2019

TÀN CƠN BINH LỬA


Sau những tháng năm_ thân chiến bại
buồn nhớ ngày mê nhịp quân hành
súng đạn làm tai ù_mệt mỏi
đầu óc tàng tàng như kẻ điên
*
Ngày tàn cuộc chiến_đi tù tội
bảy lăm, ba mươi tháng tư đen
cho đến mười năm dài chờ đợi
được thả thì thân xác đã mòn
*
Anh về _phố xá toàn người lạ
đi kinh tế mới đốn củi rừng
làm than về bán cho thiên hạ
SàiGòn, có tiền mà nuôi thân
*
Lâu ngày khổ cực mắt mờ_ mỏi
đường phố _người thương_ôi SàiGòn
mấy thằng bạn cũ_nay cát bụi
về thành đếm lại_thiếu nhiều ghê!
*
Nhớ đứa nhìn trời_không nhắm mắt
nhớ thằng áo trận máu khô vai
nhớ thằng để lại chân bên suối
thằng ôm M16 nửa vòng tay
*
Lao đầu vào cuộc đời chinh chiến
anh_một Kinh Kha không hẹn về
 bạn đời với gió sương_thần chết
vui chiến trường Dakto_Charlie...
*
Chơi với đạn_bom, riết tửng tửng
nhiều lần anh đã nói với em
đi lấy chồng đi, đừng đợi nữa
đời Lính là đi, chẳng biết về.

đông hương

Monday, March 11, 2019

NHỮNG DẤU HỎI


TRẦM NGÂM
*
Cái gì rồi cũng hết
chuyện gì rồi cũng qua
sống nay rồi mai chết
thì thôi cứ ta bà

NẾU
*
Vẩn vơ nhiều cũng vậy
tình nào vĩnh cửu đâu
nghĩ suy hoài thêm rối
nếu mình không của nhau

SAU CUỘC CHƠI
*
Mai này hay mốt nọ
sau một cuộc chơi dài
chỉ tim mình rạn vỡ
ra từng mảnh buồn rơi

KHỎI LO
*
Không có gì phải dối
với tình cảm trời cho
nếu thương thì cứ nói
đâu cần gì đắn đo

TÔI
*
Con người tôi là thế
mang trái tim thủy tinh
làm bằng tỷ hạt lệ
thể lỏng nhưng chung tình

KẾT
*
Cuối cùng bằng kết luận
có nhiêu cũng chẳng còn
trời sinh tôi nhạy cảm
đầu_cuối toàn số không

đông hương

CÕI RIÊNG



Hôm về thăm lại cõi riêng
chỉ con ngõ cũ tâm tình ngày xưa
cỏ tranh mọc cao hai bờ 
thiên nhai cổng khoá, hững hờ như quên
*
tôi ngồi đợi mãi qua đêm
lạnh buông dài xuống, ướt dầm mưa khuya
nhìn mình qua một giọt mưa
mơ hồ thấy bóng chân xưa chạy về
*
trong cơn buồn như bão qua
còn vương lại ngọn trầm kha dị thường
mơ hồ tựa cửa_vấn vương
thiên thu uá lá cánh rừng tương tư
*
giận tim mình ưa làm nư
còn ưng nhớ mãi lời ru nhân tình
oằn người, ưởn ngực, cong vênh*
thủy tinh tiền kiếp lung linh_vỡ oà

đông hương
* chữ LP

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét