Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2019

Nhớ Mẹ - Thơ Tha Nhân


Vu Lan trước con làm thơ
Nguyện xin Chư Phật Phù hộ Mẹ yêu
Mẹ con nay tuổi đã chiều
Cúi xin Bồ Tát ban điều thọ khang
Ai dè vật đổi sao tan
Năm nay mùa hiếu Mẹ con mất rồi!
Mẹ ơi con đã mồ côi!!
Mất Mẹ con mất cuộc đời mộng xinh,
Mất Mẹ con mất bình minh,
Mất Mẹ con chịu điêu linh dặm trường.
Mất Mẹ con mất tình thương
Bao la như biển đại dương dạt dào
Mẹ ơi chin chữ cù lao *
Con chưa báo đáp phần nào nghĩa sâu
Mẹ ơi giờ Mẹ nơi nao?
Con như giữa cảnh chiêm bao mơ màng
Hôn con Mẹ thốt dịu dàng
Nhìn con âu yếm hai hàng nhẹ rơi...
Ru con Mẹ khẽ ru hời,
A ơi con hỡi con ời con ơi
Lòng con phơi phới vui tươi
Con như có cả khung trời mộng xưa
Một làn gió thoảng nhẹ đưa,
Tỉnh ra như thấy Mẹ vừa bên con
Một mình nơi mộ cỏ non,
Mơ hồ Mẹ vẫn bên con dịu dàng
Nào ngờ sự thật phũ phàng
Bên con chỉ có chiều tàn buông nhanh
Ánh dương khuất lấp qua mành
Màn đêm phû xuống vây quanh đởi mình
Ai gây ra nỗi tử sinh?
Để cho mẫu tử dứt tình từ đây.
Tìm đâu tình mẫu tử này
Chung quanh con chỉ dẫy đầy quånh hiu
Bóng chiều phû xuống buồn thiu
Một mình côi cút biết chiều về đâu
Mẹ ôi một cuộc bể dâu
Con không có MẸ nỗi sầu nào hơn!!. /.

(mùa VU LAN Canh Thìn, tháng 8/2000)

Tha Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét