Thứ Tư, 8 tháng 5, 2019

Tôi Đã Trở Về - Thơ Bảo Trân Gia Long



Tôi đã trở về thăm lại Saigon
Một ngày cuối tháng Mười vội vã
Chuyến đi sáu ngày. Ôi sao ngắn quá!
Không đủ cho tôi thăm viếng mọi người

Saigon bây giờ ôi chao là đông
Xe cộ khắp nơi ồn ào xuôi ngược
Đứng cạnh lề đường, chân không dám bước
Tôi ngẩn ngơ nhìn khói bụi quanh tôi

Bạn bè tôi tất bật ngược xuôi
Không dành trọn được một ngày họp mặt
Ngày đến sân bay nhìn chưa ráo mắt
Buổi giã từ cũng chẳng gặp lại nhau

Trường cũ của tôi giờ sao xa lạ
Hàng sứ không còn những nét thân quen
Cổng khoá, ngăn tôi với sân kỷ niệm
Tôi đứng bên ngoài, nỗi nhớ lặng chìm

Tôi trở về thăm căn nhà ngày cũ
Của một thời thơ ấu đã trôi xa
Cánh cửa quen xưa im lìm khép chặt
Tôi bước chân đi, nước mắt nhạt nhoà

Và còn nữa, người... của ngày xưa ấy
Của con đường kỷ niệm... lá me xanh
Hai đứa tôi giờ... quá tri thiên mệnh
Gặp lại nhau, sao tránh khỏi ngậm ngùi!

Rồi tôi cũng phải giã từ Saigon
Sau những ngày viếng thăm thật ngắn ngủi
Tôi cắn chặt khăn, dấu che tiếng nấc
Lúc con tàu chầm chậm vượt mây trôi

Bảo Trân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét