Đêm nay trời thoảng hương thu
Vi vu tiếng gió như ru nỗi niềm
Lắng nghe sương rũ bên thềm
Để cho khứu giác đi tìm dấu xưa
Một ngày nối mộng đêm mưa
Một lần sợi nhớ đong đưa cả đời
Một đêm mưa gió đầy trời
Một đêm da diết rã rời vì nhau
Rồi mùa thu cũng qua mau
Để ta ôm những luống đau canh dài
Lặng nhìn chiếc lá thu phai
Mà hương phấn cũ trên vai không nhoà .
Võ Ngô
CÂU HỎI
CÂU HỎI
Ai người Nam Việt đứng ngồi yên không ?
Giòng mưc cũ mờ theo năm tháng
Mái trường xưa mưa nắng dạn dài
Bảng đen bụi phấn chưa phai
Mà sao ngôn ngữ vì ai nhạt nhoà .
Nhìn những trẻ ê a nhẫm đọc
Khiến lòng già moi óc phơi tim
Làm sao giữa cõi trời Nam
Mà sanh những lũ ác gian tận cùng .
Dụng tâm đó Tàu dùng kế mọn
Lập tư duy đưa bọn côn đồ
Lấy ba hình , chữ điểm tô
Vuông tròn đó đem vô trong ngôn ngữ .
Người vô tâm nên không gìn chữ
Kẻ bạc lòng phận giữ cầu vinh
Xảo ngôn đã bỏ công trình
Cha , Tra lại phải đồng hành cùng nhau .
Diệt Việt Ngữ để trau dồi Hán
Dâng Non Sông rồi bán giống nòi
Chúng gieo oán hận ngút trời
Ai người Nam Việt đứng ngồi yên không ? .
Võ Ngô
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét