Sao em chẳng phải lại là trăng
Hãy cứ là trăng đêm cứ giăng
Giăng ở hồn nhau thêm khít nữa
Cho vừa lọt kẻ sợi tơ căng
Em hãy là trăng dù có khuyết
Khuyết giùm nhau nhé chút điêu linh
Nếu em vì khuyết không quay lại
Ta vẫn ngồi đây khuyết một mình
Em hãy là trăng hãy là trăng
Đêm đêm thắp nhớ giữa cung Hằng
Nhớ quê nhớ ải đầu năm cũ
Vấy máu tiền nhân vẫn chửa tan
Em hãy là trăng lơ lửng sáng
Dẫu mùa chưa khuyết nỗi cô đơn
Lỡ mai đất nước người xâm lắng
Vẫn có vầng trăng thắp tủi hờn
Nhược Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét