Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

BÁN MẮT - Thơ Chương Hà


Đồng bào ơi!
Tú Xương bán dù tôi bán mắt
Đất nước ơi! bao nhiêu người đã mù
Hay người có mắt mà không thấy được
Giang sơn gấm vóc đã bị đem bán hết
Người nào khối óc đã rữa nát
Còn cố tin ở đảng và bác
Thấy không?
Nga Sô dẹp Kác Mác; tượng Lê Nin, tượng Sì Ta Lin đã đem đập nát
Thuyết Cộng Sản diệt chủng,đưa dân vào nghèo đói, tù đày, khổ nạn
Độc ác vô nhân, dùng bạo quyền đàn áp
Ỡm ờ, mập mờ đại đồng để dâng nước, dân nô lệ giặc
Mở mắt đi! mở mắt ra nhìn cho rõ
Giữ trí nhớ, đủ khôn, giở lại trang lịch sử
Dân ta từng khổ biết bao khi nô lệ quân Tàu
Cả ngàn năm gần bị đồng hóa
Đồng bào ơi! dẫu thế nào ta cũng chết
Chết dần mòn khi lương tâm đem bán đứt
Nhân tính mất hết, nhân vị bị chà đạp
Nga Sô vĩ đại sụp đổ, thiên đàng Cộng Sản giờ còn gì
Cuba một đứa ngu ngơ, lơ láo; Bắc Hàn một đứa khật khùng vỗ trống
Trung Cộng một đứa bạo tham, ngủ mơ; Việt Cộng một đứa ác gian, trơ tráo
Đi ngược lòng dân sẽ tự hủy diệt
Hãy vùng lên, dẫu chết cũng lưu danh, không khiếp nhược
Ta đâu bao giờ khuất phục bọn thù truyền kiếp
Bao anh hùng đã chết làm gương cho ta sống đời đáng sống
Không! Người Việt Nam không bao giờ gục mặt, cúi đầu
Từ ngàn xưa cho mãi tới ngàn sau
Sáng suốt vươn mình.Tự Do, Độc Lập trường tồn
Đời đời ngạo nghễ nước Việt Nam


Chương Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét