Tôi ngắm trăng nửa đêm
Tôi nhìn trăng mỗi sáng
Tôi sợ mình ngủ nán
Không chừng tôi mất em?
Tôi sợ em là chim
Bay trên lòng biển rộng
Biết đâu những ngọn sóng
Sẽ cuốn chìm mất em!
Tôi sợ em là thuyền
Thuyền đi qua sông thẳm
Bờ bên kia xa lắm
Bên nay gần, không duyên…
Tôi sợ em, sợ em
Tan như sương phía Bắc
Như nắng miền Nam nhạt
Rồi mưa, mưa liên miên…
Tôi ngắm trăng nửa đêm
Tôi nhìn trăng buổi sáng
Tôi nhủ lòng đừng nản
Bởi vì trăng là em!
Có khi nào trăng quên
Hiện ra không em nhỉ?
Tôi sợ dông ầm ỉ
Tôi sợ gió rì rào…
Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét