MẬU THÂN
Xuân 68 chiến tranh về thành phố
Nụ mai vàng chưa nở kịp xuân mơ
Ánh hỏa châu lửa đạn khói mịt mờ,
Đường phố vắng cuối ngã tư súng nổ.
Trong bóng tối chợp chờn con mắt đỏ
Dọc bên đường những xác lính nằm co
Những xác dân, xác bộ đội gầy gò
Tiếng đạn pháo tiếng thất thanh trẻ nhỏ!
Hương chiều tết nhánh đào mai sương núi,
Nụ đầu xuân chưa nở hết ngày vui.
Cao ngút lửa dãy phố xưa cháy rụi
Phố tan hoang bao nước mắt ngậm ngùi!
Tiếng pháo kích người như chim vỡ tổ
Phố xôn xao súng nổ khắp thành đô
Dân sợ hãi chạy về nơi cuối phố
Tết mậu thân đầy tội ác bên mồ!
Ôi những kẻ từ rừng sâu núi thẳm
Người về đây gieo chủ thuyết hờn căm
Để mùa xuân tàn úa những nụ mầm
Lửa rrực cháy góc trời đêm đỏ thẫm!
THÁNG TƯ BUỒN
Tháng tư khói lửa ngày không đợi
Nháo nhác người đi trốn biển khơi
Đạn pháo Sài gòn im tiếng thở
Phố xưa buồn mãi tận phương trời !
CAO NGUYÊN XỨ LẠ
(Tù Về)
Ta về nghe núi rừng than thở!
Liễu rũ bên hồ dáng xác xơ...
Chiều xuống sương mù giăng bóng nước,
Dốc buồn, nắng nhạt, gót bơ vơ!
Có phải xa lâu nên phố lạ?
Mà sao người cũ lại ơ hờ!
Giang tay ôm mối sầu quê mẹ
Phố nhỏ năm xưa đã hững hờ!
KHÁCH QUÊ
Gió đổi chiều xoay trên xứ mẹ
Em về thăm lại mấy hàng tre.
Thuở đi những tưởng tha hương mãi,
Ðêm vẫn thầm nghe tiếng võng hè
Ðà Lạt sương mờ giăng phố núi
Bồng bềnh mây phủ nỗi buồn vui?
Thác reo còn luyến thời con gái…
Hay đắm chìm theo giấc ngủ vùi?
Ðứng giữa trời quê mà thấy lạ…
Phải chăng hồn nướcđã bay xa?
Người quen, lối cũ...bao kỷ niệm
Chẳng lẽ thời gian cũng xóa nhòa ?!
Tháng chín bên này hoa tím nụ,
Nhụy tàn ta cảm kiếp phù du.
Cửu Long bến nhạt màu nhung nhớ,
Tráng sĩ đò ngang…bóng khuất mù!!!
Đỗ Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét